Kỷ Thần Hi nhìn chằm chằm chìa khóa xe hai ba giây đồng hồ, chậm rãi nắm tay thật chặt, sau đó ngẩng đầu nhoẻn miệng cười với người đàn ông: “Dung tiên sinh yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không để bọn họ chiếm được tiện nghi của Dung thị.”
Dung Mặc Sâm nhếch môi mỏng, ung dung tự tin chống cằm: “Chiếm cũng không sao, cho dù ông ta ăn hết, tôi cũng có biện pháp để ông ta phun ra toàn bộ. Cô chỉ cần cầm được di vật của ông cô, chuyện còn lại để tôi xử lý, nếu người của tôi có thể tùy tiện để con chó con mèo bắt nạt, như vậy chẳng phải là đánh vào mặt tôi sao?”
Ba chữ 'Người của tôi ' mang theo suy tư, rất dễ dàng khiến cho người ta nghĩ sai lệch.
Vừa dứt lời, người đàn ông lập tức ý thức được chính mình nói sai, hơi hơi giật mình, trên khuôn mặt tuấn tú xẹt qua tia mất tự nhiên.
Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện, lỗ tai anh hơi phiếm hồng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây