Kỷ Quân Nhã mỉm cười, bày mưu tính kế: “Cha, con làm như vậy cũng không hoàn toàn là vì chính con. Anh Hoài Dật vì vào Dung thị mà đã đụng vách tường rất nhiều lần. Nếu như chúng ta có thể giúp anh ấy đi vào, anh ấy khẳng định sẽ mang ơn chúng ta. Bây giờ cha mẹ chỉ có một đứa con gái là con, về sau con phải phụng dưỡng cha mẹ, chờ con kết hôn với anh Hoài Dật, con sẽ bảo anh ấy ở rể nhà chúng ta, anh ấy thiếu chúng ta ân tình lớn như vậy, khẳng định sẽ không thể từ chối. Như vậy, về sau cha cũng có thể thêm một trợ thủ đắc lực.”
Cao Văn Tú vô cùng đồng ý với suy nghĩ này của cô ta, liên tục gật đầu: “Tiểu Nhã nói rất đúng! Hoài Dật học pháp luật, về sau chúng ta làm lớn công ty khẳng định cũng phải thành lập phòng pháp luật chuyên môn, đến lúc đó có người một nhà kiểm tra, biết rõ căn cơ cũng yên tâm.”
Làm lớn công ty?
Chỉ nghe bốn chữ này, Kỷ Thắng Sùng đã cảm thấy nhiệt huyết dâng trào.
Ông ta kích động xoa xoa tay, chỉ hận mình không thể trẻ lại hai mươi tuổi, làm một sự nghiệp lẫy lừng: “Hai người phân tích đến rất đúng! Để Hoài Dật vào Dung thị có ích lợi rất lớn đối với chúng ta! Tiểu Nhã, cứ làm theo lời con nói đi! Chúng ta đề xuất với Dung Mặc Sâm...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây