Nét mặt Cao Văn Tú biến đổi, kéo Kỷ Thắng Sùng nổi trận lôi đình lại, trên mặt bày ra biểu cảm đau khổ, ý đồ dùng tình cảm lay động Kỷ Thần Hi: “Tiểu Hi, cha con cũng vội quá, nhất thời không lựa lời mà nói, con đừng giận ông ấy. Dù sao cha và mẹ con cũng đã nuôi con nhiều năm như vậy, cũng có tình cảm với con. Nếu con muốn biết thân thế của mình, cha mẹ lúc nào cũng hoan nghênh con về nhà, con có bất kỳ nghi vấn nào cũng có thể hỏi mẹ. Năm đó đúng là ông của con để lại cho con mấy món di vật, đến lúc đó cha mẹ sẽ đưa cho con.”
Kỷ Thần Hi nghe đến đó, nét mặt hơi nhúc nhích, bị lời nói của bà ta khiến cho có chút dao động.
Có điều hồi tưởng lại chuyện trước đó ở khách sạn Kỷ Thắng Sùng suýt nữa bán cô đi, ánh mắt cô lập tức lại chìm xuống: “Lần trước Kỷ tiên sinh cũng dùng loại thủ đoạn này lừa tôi đi khách sạn, nếu như không phải tôi may mắn gặp được bạn bè, tôi sẽ có kết cục như nào, trong lòng các người biết rõ. Dưới loại tình huống này, bà bảo tôi làm sao tin tưởng nhà bà được?”
Kỷ Thắng Sùng hừ lạnh một tiếng, trách móc cô: “Nhà tao tốt bụng tìm mối hôn nhân cho mày, hi vọng sau này mày được gả vào nhà tốt, mày lại coi lòng tốt thành việc xấu à?”
“Nếu là lòng tốt, sao không gả con gái tốt Kỷ Quân Nhã của nhà ông đi đi? Tuổi của cô ta còn lớn hơn tôi, chắc hẳn còn nóng lòng hơn cả tôi đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây