Tần Uyển Tranh bị con trai chất vấn, hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nói: “Con không phải trẻ mới dứt sữa, cứ giữ lấy Thần Hi không buông là có ý gì?”
Dung Mặc Sâm cười lạnh: “Con thuê cô ấy chẳng lẽ là để cô ấy đi làm hướng dẫn du lịch cho người khác à?”
Tần Uyển Tranh khoanh tay trước ngực, giẫm lên giày cao gót mười phân, dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống con trai: “Thẩm Tư Dạ là đối tác của công ty của chúng ta, nếu Thần Hi đã có giao tình với cậu ta, để cho cô ấy làm người dẫn đường, không chừng còn có thể tạo được tác dụng lôi kéo. Mặt khác, cô ấy nghỉ ngơi tốt thì mới có sức lực chăm sóc tốt cho con, đây là nhất cử lưỡng tiện.”
Đôi mắt Dung Mặc Sâm lạnh lẽo nặng nề, rất không tán đồng lời nói của bà ấy: “Con trả lương cho Kỷ Thần Hi, cô ấy chính là của con, dựa vào cái gì mà để cho Thẩm Tư Dạ dùng?”
“Cô ấy là của con sao?” Tần Uyển Tranh nhìn qua anh, mắt hiện lên lo nghĩ: “Dung Tiểu Sâm, chẳng lẽ con coi trọng điều dưỡng của con sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây