Mà nội dung không quan trọng này còn là anh bày mưu đặt kế bảo Lục Lương Xuyên ám chỉ cho thám tử.
Anh thấy, những người gọi là thám tử tư này đều không có bản lĩnh thật sự, mở văn phòng thám tử thuần túy là lừa gạt tiền, chẳng qua cũng chỉ có thể lừa gạt người phụ nữ ngu xuẩn như Kỷ Thần Hi!
Đương nhiên, cô ngu ngốc đi nữa thì cũng là điều dưỡng của anh, vì không muốn mất mặt mũi, anh mới có thể bảo Lục Lương Xuyên giúp cô.
Chẳng qua, dường như Dung Mặc Sâm không thể chịu được khi thấy tâm tình cô tốt hơn mình, không nhịn được giội gáo nước lạnh: “Người nên bị trừng phạt còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, người vô tội lại chịu đủ uất ức. Chính nghĩa đến trễ xứng gọi là chính nghĩa sao?”
“Dung tiên sinh, anh nói rất đúng. Không phải mỗi người đều có may mắn như vậy, có thể tìm được chứng cứ rửa sạch oan khuất. Thế nhưng dù là vậy, chúng ta cũng không nên từ bỏ, giãy dụa một chút, ít nhất còn có hi vọng, ít nhất lòng chúng ta phải mang hi vọng.” Kỷ Thần Hi thu lại điện thoại, nhếch miệng nhỏ giọng nói: “từ ngày vào tù trở đi, tôi liền tự nhủ với chính mình, dù khó khăn nữa cũng phải chịu đựng. Nếu như tôi ngã xuống, hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sẽ vĩnh viễn không chịu trừng phạt. Cho nên, tôi nhất định phải sống tốt, sống đến khi ra tù tận mắt, nhìn bọn họ trả giá vì tội của mình!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây