Người đàn ông ngồi trên xe lăn, đôi mắt hẹp dài híp híp, đảo qua hai người đứng bên giường, môi mỏng nhếch lên, mang theo vài phần cười như không cười.
Kỷ Thần Hi chỉ muốn qua cho vấn đề này, không ngờ bị người trong cuộc đụng phải, sau khi xấu hổ, bên tai không khỏi đỏ lên.
Cô không biết Dung Mặc Sâm đứng ở nơi đó bao lâu, cũng không biết cô và Tiểu Dịch nói chuyện, anh đã nghe được bao nhiêu.
Có điều càng là loại tình huống này, càng không thể tự loạn thế trận được.
Kỷ Thần Hi mỉm cười, ra vẻ bình tĩnh: “câu hỏi của Tiểu Dịch quá thâm ảo, tôi không trả lời được. Nếu như Dung tiên sinh có thể giải đáp cho cậu bé, dĩ nhiên là không thể tốt hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây