Dung Mặc Sâm tối sầm mặt, nhìn chằm chằm đứa con bất hiếu này, miệng phun ra ba chữ: “Dung Khâm Châu?”
Ngữ khí của anh lạnh nhạt, cũng không có ý tức giận, nhưng Dung Tiểu Dịch vẫn nhìn ra cảnh cáo trong mắt anh.
Cậu bé nghe thấy anh gọi tên mình, nhanh nhẹn trốn sau lưng Kỷ Thần Hi, thò đầu nhỏ ra nháy mắt mấy cái với người đàn ông: “Cha, là ông bảo con tới gọi hai người... A? Cha, có phải quần lót của cha quá nhỏ hay không?”
Nói xong cậu nhấc bàn tay nhỏ lên, chỉ vào vị trí bụng dưới của người đàn ông.
“Là sao?” Dung Mặc Sâm không nghe hiểu ý con trai, theo ánh mắt của cậu cúi đầu xem xét, biểu hiện trên mặt liền cứng đờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây