Dung Mặc Sâm giật mình, thấy cô không chút kiêng kỵ bóp qua bóp lại mặt mình, lập tức giống như con hổ bị sờ mông: “Móng vuốt của cô đang sờ đâu đấy?”
Trên mặt Kỷ Thần Hi không hề chột dạ, ánh mắt bình tĩnh: “Dung tiên sinh, tôi đang kiểm tra xem cằm của anh có bị đụng trật khớp hay không.”
Dường như để chứng thực độ tin cậy trong lời nói của mình, tay cô lại bóp mấy lần xương cằm anh.
Dung Mặc Sâm: “...”
Dung Mặc Sâm đã sống hai mươi tám năm, trừ mẹ ra, hầu như anh không thân cận với người phụ nữ khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây