Dung Thời Cảnh cười híp mắt tiếp lời cô: “Thần Hi, cô không thể kỳ thị người tàn tật như thế, người tàn tật cũng có quyền lợi hưởng thụ cuộc sống, huống hồ anh tôi chỉ tàn tật tạm thời.”
“Cụ nội, cụ có muốn đi cùng bọn cháu không ạ?”
Dung Tông Minh dĩ nhiên sẽ không từ chối chắt trai mời, gật đầu nói: “được, trước hết để cho người đi phòng suối nước nóng chuẩn bị một chút, lát nữa chúng ta qua.”
Kỷ Thần Hi nghĩ mình chỉ là điều dưỡng, đến lúc đó chỉ cần chăm sóc tốt cho Dung Mặc Sâm là được, liền không nói gì thêm.
Sau bữa cơm tối, bọn họ nghỉ ngơi trong phòng khách một tiếng, rồi cùng đi đến phòng suối nước nóng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây