Ánh mắt Dung Mặc Sâm nhìn lướt qua ngoài cửa sổ xe, nhìn mấy cái bàn được bày ra trước mấy gian hàng, càng nhíu mày chặt hơn: “Cô dẫn tôi đến nơi có hoàn cảnh tệ như thế, xác định là cảm ơn tôi chứ không phải muốn hại tôi đấy chứ?”
“Chỗ này không hoành tránh sáng láng như nhà hàng năm sao, nhưng tôm ở đây làm vừa sạch sẽ ăn lại vừa ngon nữa! Cũng rất nổi tiếng trên mạng đấy! Rất nhiều du khách vùng khác vì tôm biển nên mới đến Hoa thành chúng ta du lịch, trên mạng nói chưa từng ăn tôm biển chỗ này thì chưa được coi là từng đến Hoa thành!”
Nhìn thấy cô quảng cáo hùng hồn như thế, đáy mắt Dung Mặc Sâm lướt qua vẻ nghi hoặc, biểu cảm ngược lại thả lỏng hơn: “Thật sự ngon đến vậy sao?”
“Phải!” Kỷ Thần Hi dùng sức gật đầu: “Bây giờ đang là mùa ăn tôm biển, thịt tôm đầy ú mọng nước, đảm bảo anh ăn không hối hận!”
Biểu cảm của Dung Mặc Sâm lại thả long hơn: “Cô xác định ăn sẽ không bị ngộ độc thực phẩm đấy chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây