“Sao lại không có quan hệ? Anh là con trai cha em, trong lòng em vẫn luôn coi anh như một người anh vậy.” Kỷ Thần Hi buông tay dìu Dung Mặc Sâm ra, đi từng bước một đến trước mặt anh ta: “Thẩm đại ca, mọi chuyện trước kia, bất kể ai đúng ai sai, em hi vọng chúng ta có thể xóa bỏ, sau này làm một cặp anh em hài hòa.”
Ánh mắt Thẩm Tư Dạ rơi ở sau lưng cô, sải hai chân đi đến trước mặt Đường Đường.
Anh ta ngồi xổm người xuống, đưa tay lau nước mắt cho cô bé: “Đường Đường ngoan, đừng khóc.”
Đường Đường ngẩng khuôn mặt nhỏ nhìn về phía anh ta, nức nở hai lần: “Cha, cha đừng đánh nhau với chú được không.”
“Sau này đừng gọi là cha.” Thẩm Tư Dạ duỗi tay ra, yêu thương xoa đầu cô bé: “Gọi chú là chú đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây