Tên đó hoàn toàn không bị anh uy hiếp, xì khẽ một tiếng, lạnh lùng nói: “chúng tôi chỉ cầu tiền, không định hại mạng người, cho nên khuyên anh bỏ vũ khí xuống, ngoan ngoãn phối hợp với chúng tôi đi, nếu không nếu cô ta rơi xuống từ đây, chỉ sợ không chết cũng tàn phế.”
Trong con ngươi đen như mực của Dung Mặc Sâm có vẻ âm tàn đang nhảy nhót, ánh mắt lạnh lẽo liếc qua: “Cho nên, các anh làm một màn bắt cóc như thế, mục tiêu là tôi à?”
Tên đó gật đầu, không phủ nhận: “Không sai, có điều tôi nghe nói anh đã có vị hôn thê, xem ra chắc cũng không đê ý sống chết sống của cô bạn gái cũ này đâu.”
Nói rồi, hắn làm bộ muốn đẩy Kỷ Thần Hi xuống dưới.
Dung Mặc Sâm nhíu mày lại, vội vã lên tiếng: “Khoan đã!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây