Cô há miệng, cổ họng khô khốc, ngay cả tiếng nói cũng có chút khàn khàn: “Dung Mặc Sâm, có phải Đường Đường bị bắt cóc hay không?”
Trong con ngươi đen nhánh của Dung Mặc Sâm phản chiếu khuôn mặt cô, anh nhíu lông mày im lặng một lát, dịu dàng an ủi nói: “Đừng tự làm mình hoảng sợ, nếu là bắt cóc thật, khẳng định bọn cướp sẽ liên hệ với em yêu cầu tiền chuộc trước tiên. Bây giờ không có tin tức gì, không giống như là bắt cóc thông thường.”
Đầu Kỷ Thần Hi rất loạn, hoàn toàn không thể tỉnh táo suy nghĩ vấn đề.
Cô nhíu chặt lông mày, im lặng trọn vẹn nửa phút, hô hấp mới chậm rãi khôi phục bình thường: “Có lẽ bọn cướp đang thương lượng xem nên đòi bao nhiêu tiền chuộc.”
“Thần Hi, em đừng suy nghĩ lung tung, tin tưởng anh, anh sẽ tìm Đường Đường trở về.” Dung Mặc Sâm cụp mắt liếc cô một chút, sau đó móc điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Lục Lương Xuyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây