Hai người đi đến quán cà phê gần bệnh viện, Kỷ Thần Hi ngồi xuống liền nói ngay vào điểm chính: “Anh Thẩm, chúng ta kết hôn vốn chính là quan hệ hợp tác theo nhu cầu. Ban đầu thời gian hợp đồng là ba năm, bây giờ đã vượt qua ba năm, chúng ta cũng đến thời điểm ly hôn rồi.”
Thẩm Tư Dạ nhìn cô, than nhẹ một tiếng: “Thần Hi, tình hình sức khỏe của cha nuôi xấu như thế, bác sĩ cũng nói ông ấy không thể bị kích thích, nếu như chúng ta ly hôn ở thời điểm này sẽ khiến cha nuôi bị đả kích lớn.”
“Anh Thẩm, em hiểu sự lo lắng của anh, nhưng mấy năm qua sức khỏe cha em vẫn luôn như thế, lúc tốt lúc xấu, lặp đi lặp lại. Chúng ta không thể bởi vì bệnh tình của ông ấy đột nhiên nặng thêm mà cứ kéo dài không ly hôn, như vậy đối với anh và em hay Đường Đường đều không phải một chuyện tốt.”
“Ngược lại anh không cho là như vậy, dù sao hôn nhân đối với chúng ta mà nói cũng chỉ là hình thức, đã vậy kết hôn hay ly hôn cũng không khác nhau nhiều lắm, làm gì phải vội vã như vậy?” Thẩm Tư Dạ liếc nhìn cô một cái, chần chờ nửa giây, nói ra nghi vấn trong lòng: “Hay là, quan hệ của em và Dung Mặc Sâm hòa hoãn lại, cho nên không muốn duy trì cuộc hôn nhân hữu danh vô thực này với anh nữa?”
“Cái này chỉ có thể coi là một phương diện.” Kỷ Thần Hi nhếch miệng, cũng không phủ nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây