Mạnh Hoài Dật nghe thấy thanh âm của cô ta, những cảm giác nín chịu ở chỗ Dung Mặc Sâm lúc này thẳng tắp xông lên đỉnh đầu.
Ngón tay nắm di động thật chặt, rốt cuộc không nhịn được mà bùng nổ: “Còn ngại chưa đủ mất mặt hay sao? Tôi vừa bị bảo vệ đuổi ra khỏi công ty đấy.”
Đầu điện thoại bên kia, Kỷ Quân Nhã bị anh ta gầm lên mà lâm vào sửng sốt, chờ một lúc sau mới hoàn hồn: “Anh Hoài Dật, anh làm sao vậy? Chuyện không thuận lợi sao?”
Mạnh Hoài Dật căn bản không muốn nhớ lại những gì đã trải qua ở phòng hội nghị, trong lòng có giận mà không thể phát ra ngoài chỉ có thể đổ hết trên đầu Kỷ Quân Nhã.
“Nếu không phải cô cứ khăng khăng bảo tôi tới Dung thị thì tôi cũng sẽ không đến mức mất mặt như vậy. Kỷ Quân Nhã, tôi sẽ nghĩ cách, cô đừng có vung tay múa chân nữa có được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây