“Thật sao? Có lẽ là mẹ nhớ lầm.” Ban đầu Kỷ Thần Hi vốn định để con gái vác nồi thay mình, không ngờ cô bé không phối hợp như thế, cô khẩn trương đến mức lòng bàn tay chảy mồ hôi lạnh, cô nghĩ ngợi, vội vàng nói sang chuyện khác: “Anh Thẩm, anh tìm em có chuyện gì không?”
Thẩm Tư Dạ thu mắt lại, ôn hòa đáp: “Cha nuôi nói thân thể Đường Đường đã không có gì đáng ngại, bảo chúng ta mau chóng về New York.”
Kỷ Thần Hi kinh ngạc: “Về New York sao? Cha em định đi lúc nào?”
Thẩm Tư Dạ nhìn thấy rõ biểu cảm trên mặt của cô, âm thầm nhíu lông mày: “Em không muốn đi à?”
Kỷ Thần Hi cũng không định giấu diếm anh ta, gật gật đầu: “Ừm, tạm thời em không định rời khỏi Hoa Thành.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây