Ánh mắt Dung Mặc Sâm quét một vòng trong phòng khách, khàn giọng hỏi: “Đường Đường đâu? Vừa rồi con bé gọi điện thoại cho anh.” Anh còn tưởng rằng cô lại làm mất con gái.
Kỷ Thần Hi bất đắc dĩ lắc đầu: “Con bé sang phòng bên cạnh chơi với cha em, vừa rồi khẳng định con bé thừa dịp em nghỉ trưa, lấy trộm điện thoại di động của em chơi. Là Đường Đường gọi điện thoại bảo anh đến à?”
Cô không chú ý tới, ánh mắt người đàn ông nhìn cô tối hơn bình thường mấy phần.
Dung Mặc Sâm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt rơi trên cánh môi ửng đỏ của cô.
Nhìn môi cô khẽ mấp máy, anh đã nghe còn không rõ cô đang nói cái gì, chỉ cảm thấy cổ họng khô rát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây