“Con cái đồ ngốc này.” Hàn Kiến Minh thấy con gái si tình như vậy, ông nghĩ nghĩ, lại nói: “Dù sao các con cũng không phải là vợ chồng thật sự, nhân lúc con còn trẻ, cha lại nghĩ cách tìm cho con một mối hôn nhân tốt.”
“Con không cần. Đời này con chỉ nhận định một mình a Dực.” Hàn Thanh Thanh kiên quyết cực kì: “Con sống là người của a Dực, chết là quỷ của a Dực, ngoại trừ anh ấy, con sẽ không gả cho ai.”
Hàn Kiến Minh biết rõ con gái đối với Tiêu Dực dùng tình rất sâu, nếu không năm đó cũng sẽ không quản vất vả ngày đêm, không thèm nghỉ ngơi mà chăm sóc Tiêu Dực mấy tháng cho tới khi cậu ta tỉnh lại.
‘Thanh Thanh, đời này của con không phải Tiêu Dực thì không thể sao?”
“Vâng, không phải anh ấy thì không gả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây