Trên đường về bệnh viện, Hàn Thanh Thanh nhìn thoáng qua Dung Mặc Sâm, hai tay đặt lên đầu gối nắm thật chặt: “A Dực, xin lỗi, vừa rồi có phải em làm anh khó xử hay không?”
Dung Mặc Sâm lên tiếng: “Không có gì hết.”
“Em biết bác gái cảm thấy em không xứng với anh nhưng em nguyện ý vì anh mà nỗ lực càng tốt hơn.”
“Em cứ dưỡng thương cho tốt đi đã, đừng để chú Hàn lo lắng. Còn có, sau này nếu Dung phu nhân muốn hẹn gặp em, em không cần phải đi.”
Hàn Thanh Thanh chần chờ, cắn môi: “Nhưng đó là mẹ của anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây