Tần Uyển Tranh nhìn không quen dáng vẻ làm yêu làm tướng của cô ta, lạnh lùng ngắ lời: “Tôi không thích cô, chẳng lẽ điều này còn cần lý do à? Còn nữa, con trai tôi tên là Dung Mặc Sâm, cô đừng tùy tiện đổi tên của nó!”
“A Dực, anh cũng nghĩ như vậy sao?” Hàn Thanh Thanh nghiêng đầu nhìn Dung Mặc Sâm, cắn cắn môi, tỏ vẻ đáng thương yếu đuối lại bất lực.
Anh thấy mấy người bọn họ thay phiên nhau lên tiếng sỉ nhục Hàn Thanh Thanh, nhíu mày lại nói: “Em ra ngoài quá lâu rồi, đi thôi, anh đưa em trở về bệnh viện.”
Dung Thời Cảnh lập tức đứng dậy: “Anh ơi, trùng hợp em cũng thuận đường, không bằng để em đưa các anh đi?”
Dung Mặc Sâm vừa đến Hoa thành không lâu, với lại anh cứ dây dưa không rõ với Hàn Thanh Thanh, thế nên Tần Uyển Tranh chưa trả lại bất động sản và xe lúc trước của anh lại cho anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây