Ánh mắt của hai người va chạm nhau giữa không trung, lặng lẽ đối kháng lẫn nhau, trong lúc vô hình, như có tia lửa bắn tán loạn trong không khí .
Thẩm Tư Dạ khẽ nói: “Không cần, tôi và Thần Hi không có ý trách anh. Lại nói, Đường Đường có bệnh sợ người lạ, chúng tôi chăm sóc con bé sẽ dễ dàng hơn.”
Dung Mặc Sâm lười phản ứng anh ta, quay sang nhìn Kỷ Thần Hi: “Kỷ tiểu thư, ý của em là gì?”
“...” Kỷ Thần Hi không nói nên lời, lúc trước thì gọi cô là Thẩm phu nhân này Thẩm phu nhân kia, giờ lại đột nhiên gọi cô là Kỷ tiểu thư.
“Dung Tiên Sinh đã thức suốt cả đêm hôm qua rồi, nếu giờ chúng tôi đến đây, anh cứ đi về nghỉ ngơi trước đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây