Dung Tiểu Dịch sửng sốt nhìn cô, sau đó lại nhìn Dung Mặc Sâm, trịnh trọng bảo đảm với Kỷ Thần Hi: “Mẹ cứ yên tâm, con chắc chắn sẽ không làm mất cha đâu.”
Đường Đường mở đôi mắt tròn vo, gấp gáp hỏi: “Mẹ ơi, anh và chú sắp đi đâu vậy ạ? Đường Đường cũng muốn đi!”
“Đúng vậy nha!” Dung Tiểu Dịch phụ họa theo lời của Đường Đường, nghiêng đầu nhìn Kỷ Thần Hi: “Mẹ không có thời gian trở về cùng bọn con, chắc chắn cũng không có thời gian chơi với Đường Đường. Như vậy không bằng mẹ để con và cha đưa Đường Đường trở về Hoa thành đi! Bọn con chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho Đường Đường, chờ bao giờ Đường Đường nhớ mẹ, bọn con sẽ lại dẫn em ấy trở về, có được không ạ?”
“Đường Đường muốn đi, có được không ạ?” Đường Đường đi tới trước mặt Kỷ Thần Hi, duỗi tay kéo kéo ống tay áo của cô, nũng nịu nói với cô bằng giọng trẻ con non nớt mềm mại: “Có được không ạ? Mẹ!”
“Mẹ cứ yên tâm, lần này con sẽ trông chừng Đường Đường thật kỹ, sẽ không để mất em ấy lần nữa đâu!” Dung Tiểu Dịch chớp thời cơ hứa với cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây