Một giây sau, một bóng dáng nhỏ bé đã nhào tới, ôm chặt lấy bắp đùi của anh: “Chú!”
Hai cánh tay ngắn của Đường Đường ôm chặt lấy anh, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn về phía anh, mắt to vụt sáng: “Chú, chú cũng tới ăn cơm cơm sao?”
Người đàn ông nhìn qua khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc trác này, mắt to đen bóng như nho đen, trái tim cũng trở nên mềm nhũn.
Anh nhếch môi mỏng, đưa tay nhéo nhéo mặt bánh bao mềm mại của cô bé, dịu dàng hỏi: “Mẹ cháu đâu? Chú đến tìm mẹ cháu.”
Dung Tiểu Dịch đứng sau lưng Đường Đường, nghe nói như thế, rất vui vẻ: “Cha, có phải cha đã nhớ ra còn và mẹ rồi không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây