Lời của cậu bé quá ấm lòng rồi, Kỷ Thần Hi sợ mình không nhịn được sẽ mất khống chế trước mặt cậu bé.
Cô cúi người, nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cậu bé: “Chị là người lớn sao có thể vì chút vết thương này mà khóc nhè đây? Chỉ là hình như vừa nãy có gì bay vào mắt nên đôi mắt mới hồng thôi.”
“Vậy sao? Vậy em thổi giúp chị, nếu không đôi mắt sẽ đau.”
Kỷ Thần Hi nhìn vào đôi mắt chân thành, tha thiết của cậu bé cũng không cự tuyệt: “Ừ.”
Nói xong, cô cố ý ngồi xổm trước mặt cậu bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây