Lúc người đàn ông nói câu này, ngữ khí cố ý nhấn mạnh vào bốn chữ cuối cùng.
Sắc mặt Kỷ Thần Hi trắng nhợt, ánh mắt biến đổi mấy lần, trở về bình tĩnh.
Câu này của anh đang nhắc nhở cô, bây giờ cô đã là người có gia đình.
Bàn tay Kỷ Thần Hi để bên người siết chặt hơn mấy phần, hít sâu một hơi: “bây giờ anh mất trí nhớ, em không muốn nói với anh quá nhiều. Đương nhiên anh có thể bài xích em, cũng có thể không thích em, nhưng anh nhất định phải về Dung gia, người nhà của anh ba năm nay chưa từng buông tha tìm anh, anh không thể để cho bọn họ đau lòng được.”
Đôi mắt Dung Mặc Sâm đen kịt một màu, im lặng một lát, mới thấp giọng nói: “Cô đã tái giá, chuyện của tôi cũng không nhọc đến cô quan tâm. Tôi sẽ tìm lại ký ức đã mất đi, đến lúc nào về nhà, tôi tự có tính toán.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây