Dung Tiểu Dịch không để ý tới cô, mắt to một mực nhìn chằm chằm Dung Mặc Sâm: “Cha! Vì sao cha không nói câu nào?”
Ánh mắt người đàn ông rơi vào trên tấm ảnh, con ngươi hơi co lại.
Dù không có trí nhớ trước kia, nhưng anh nhìn qua đã nhận ra người trong tấm ảnh đúng là mình.
Nhưng, ký ức trong đầu anh hoàn toàn là mơ hồ, hoàn toàn không nghĩ ra mình từng chụp bức ảnh này lúc nào.
Anh nhìn chằm chằm ảnh chụp tròn nửa phút, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, ném ánh mắt đến trên người Kỷ Thần Hi: “người trong tấm ảnh là cô và tôi sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây