Dung Tiểu Dịch thấy cô không tin lời của mình, lập tức gấp: “Mẹ! Con thật sự nhìn thấy cha! Là thật đấy!”
Dù cha đã mất tích ba năm, nhưng dáng vẻ của cha đã sớm khắc sâu trong đầu cậu.
Dù vừa rồi chỉ nhìn liếc qua một chút, cậu vẫn tin tưởng vững chắc người mình nhìn thấy chính là Dung Mặc Sâm!
Mà trong cái nhìn của Kỷ Thần Hi, cô cảm thấy Dung Tiểu Dịch đây ngày nhớ đêm mong, cho nên mới nhìn nhầm.
Cô cúi đầu, an ủi xoa lên cái đầu nhỏ của cậu: “Tiểu Dịch, cha con không có khả năng xuất hiện ở đây đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây