“Bởi vì cha đã không còn ở đây.” lúc Dung Tiểu Dịch nói câu này, đáy mắt lướt qua ảm đạm và thương tâm: “Không có cha là một chuyện rất khó chịu, con không muốn Đường Đường phải khổ như con. Chú Thẩm đối xử với em ấy rất tốt, nhìn Đường Đường rất hạnh phúc. Mà lại dù em ấy là con gái của Thẩm Tư Dạ, con cũng sẽ yêu quý em ấy bảo vệ em ấy như vậy.”
Dung Tiểu Dịch nói có vẻ rất hời hợt, song Kỷ Thần Hi nghe thấy mà nhói lên, trong lúc vô hình như bị cây búa nặng đánh vào, cảm giác đau nhức lan ra dưới đáy lòng, truyền đến toàn thân.
“Tiểu...” Cô há miệng muốn nói gì đó, thế nhưng lời còn chưa nói ra khỏi miệng, mũi đã chua chua.
Kỷ Thần Hi vì không cho con trai nhìn thấy dáng vẻ thất thố của mình, liền vội vàng xoay người, lau nước mắt đi.
Cô đưa tay quạt quạt trước mặt mấy lần, chờ cảm xúc thật vất vả mới bình phục lại, cô lại quay người lại, lại phát hiện không thấy Dung Tiểu Dịch đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây