Tĩnh Vương gật gật đầu, Quách Thiên Tín chiến công hiển hách, ở phương diện phân tích cuộc chiến nếu ông ta nói mình thứ hai, chỉ sợ triều Đại Phong không ai dám nói mình đứng thứ nhất. Tuy nhàn hạ ở nhà, nhưng mọi việc trong thiên hạ đều không qua mắt được lão già này.
Tĩnh Vương “không nhục sứ mệnh” cuối cùng cũng khuyên được Quách Thiên Tín đồng ý viết “thư khuyên hàng” cho đại doanh Trấn Nam. Nhưng Quách Thiên Tín cũng có một điều kiện, một khi đại doanh Trấn Nam bình ổn việc giam lỏng chu soái, chỉ cầu xin Hoàng thượng không tiếp tục truy cứu trách nhiệm của bất cứ ai.
Thành Võ Hoàng đương nhiên sẽ đáp ứng, đại doanh Trấn Nam nằm ngoài tầm với, dù ông ta có hạ lệnh truy cứu, cũng chẳng ai dám đi chấp hành thánh lệnh. Đối với người bên đó, Thành Võ Hoàng chỉ còn cách dựa vào mấy người Vệ Triển chấp hành mệnh lệnh, trong bóng tối mới có thể diệt trừ.
Dưới lời khuyên của Tĩnh Vương, Quách Thiên Tín tự tay viết một phong thư khuyên hàng khiến người ta rơi lệ, sau đó đưa cho Tĩnh Vương thay mình chuyển tới Trấn Nam. Thành Võ Hoàng sau khi xem xong, lúc này mới giao cho Cảnh Bưu, mệnh lệnh Niêm Can Xử dùng tốc độ nhanh nhất đem thư khuyên hàng, giao cho Thượng tướng quân phó soái đại doanh Trấn Nam.
Không đến mười ngày sau, Niêm Can Xử từ đại doanh Trấn Nam dùng bồ câu đưa thư tới kinh thành, nói các tướng quân đại doanh Trấn Nam xếp thành hàng tạ tội, chủ soái Trương Trung Cao lại một lần nữa nắm giữ quân quyền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây