Trong hoàng cung, Huyền Nhạc không ngờ vị thân thúc kia sẽ đề xuất chủ ý thúi hoắc như vậy. Nhưng sự thật tàn khốc ở ngay trước mặt, Huyền Nhạc cũng không tiện phản bác. Nếu y nhất quyết ngồi ở vị trí Thái tử, các mối đe dọa đến giang sơn Đại Phong trước mắt khó mà giải quyết. Huyền Nhạc và Thành Võ Hoàng đều hiểu rõ, chỉ cần Huyền Nhạc vẫn là người thừa kế ngôi vị Hoàng đế, Chu Thiên Giáng tuyệt đối sẽ không bị chiêu hàng. Nhưng nếu bảo y đưa hai tay dâng vị trí Thái tử cho Huyền Châu, Huyền Nhạc không tài nào cam lòng.
- Phụ hoàng, cơ nghiệp trăm năm của Đại Phong ta không ngờ lại để cho bọn tặc tử uy hiếp, bây giờ nhi thần phải nhường lại ngôi Thái tử, thật sự không cam lòng. Huống chi, cho dù nhi thần có đồng ý, sau này chẳng phải cũng bị uy hiếp đó thôi?
Huyền Nhạc mặt lạnh như băng, hừng hực lửa giận nói.
- Nhạc nhi, phụ hoàng biết những gì con đã làm cũng vì Đại Phong. Về sau bất kể là ai kế thừa đại nghiệp của phụ hoàng, phụ hoàng chỉ hy vọng huynh đệ các con đừng tranh giành nữa, chỉ có đồng tâm hiệp lực mới không bị người ngoài uy hiếp.
Thành Võ Hoàng trầm trọng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây