Nghe thấy vậy, Chu Nhất yên lặng gật đầu. Chiêm Linh hiện tại đang có tahi, không thích hợp lãnh binh đánh giắc. Nếu không đợi được binh mã của Chu Tứ, Dư Gia Bình như rắn mất đầu. Tuy Da Luật Đậu Cáp ở phương diện làm ăn rất khôn khéo, nhưng cũng không giỏi hành quân đánh giặc. Một khi đám người Quách Dĩnh không kìm nổi, dẫn người tới đây, rất có thể sẽ rơi vào bẫy của Trác Hành. Chu Thiên Giáng sắp xếp như vậy, chính là để Chu Nhất đi trấn an mấy vị phu nhân, bảo họ đừng nóng vội. Trong những huynh đệ của Chu Thiên Giáng, thì uy danh của Chu Nhất xem như là cao nhất.
Thất Công chúa chảy nước mắt, cùng với Chu Nhất rời đi. Thất Công chúa ngồi trên lưng ngựa, ánh mắt vẫn không rời khỏi Chu Thiên Giáng. Gương mặt Chu đại quan nhân vẫn lộ vẻ thản nhiên, mỉm cười yên lặng an ủi Thất Công chúa.
Chu Thiên Giáng nhìn theo bóng dáng Chu Nhất rời đi, sau đó mới nhẹ nhàng thở ra. Đại Ngưu xoa tay, thấy Thất Công chúa rời đi, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hưng phấn.
- Đại nhân, giờ thì không phải lo lắng nữa rồi, chúng ta cũng không lỗ vốn, liều mạng với bọn họ.
Đại Ngưu nói xong, hai tay nắm chặt thiết côn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây