Trong Tạp Sắt Thành, Chu đại quan nhân đã chỉnh đốn quân xong xuôi, hắn thống lĩnh đại quân tiến đến đại doanh Ô Tộc. Nhưng do xe pháo Thiên Lôi hành động “chậm chạp”, tốc độ của đại quân không nhanh lắm. Hơn nữa trước khi ra thành, Chu đại quan nhân còn nhiệt tình phát biểu một bài diễn giảng tác chiến. Tuy Vu Đan nóng lòng như lửa đốt, song Chu đại quan nhân phối hợp rất tốt, động viên tác chiến cũng chính là thủ đoạn khích lệ các tướng sĩ. Không thể vì đối phương làm động viên trước khi chiến đấu, Vu Đan chỉ việc lợi dụng kim bài thay thế hắn. Huống hồ chỉ cần nhìn ánh mắt các tướng sĩ trong Tạp Sắt Thành, Chu Thiên Giáng đã thấu hiểu lòng quân.
Vu Đan được Chu Thiên Giáng phong làm “Thống lĩnh tiên phong” dẫn toàn bộ quân xung phong phía trước, còn các quan binh mà Chu đại quan nhân thống lĩnh sẽ ở phía sau bảo vệ xe pháo Thiên Lôi áp trận.
Thấy sắp tiếp cận đại doanh Ô Tộc, thậm chí bên kia còn có tiếng hét hò truyền tới, Chu Nhất lo lắng nhìn Chu Thiên Giáng trên xe soái: - Đại nhân, không biết Lâm gia và Chiêm Linh có thể thông báo kịp thời cho Chiêm Hãn không?
Chu Thiên Giáng lau mồ hôi. Dựa theo thời gian dự tính, dù Lâm Phong và Chiêm Linh có thể chạy tới đại doanh Ô Tộc, tuy nhiên lại đến trước nửa nén hương so với thời gian ước định, theo quan niệm thời gian ở kiếp trước là mười lăm phút. Chu Thiên Giáng hiện đang lo lắng, liệu Chiêm Hãn có năng lực điều động mấy vạn đại quân trong mười lăm phút không?
Chu Thiên Giáng trông ra phía trước: - Ầy! Cứ xem ý trời vậy, vừa rồi lão tử động viên tướng sĩ cũng trì hoãn được một ít thời gian, nếu Chiêm Hãn không phòng bị tốt, lão tử sẽ trở thành tội nhân của Ô Tộc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây