Vị này cho dù thiên phú bình thường, lại được cái nghe lời nỗ lực, cũng không cần dặn dò gì.
- Lão sư, ngày mai ta nhất định sẽ đến...
Thấy hắn nhìn tới, Hồng Nghị giật nảy mình, vội vàng khom người.
Trương Huyền không rối rắm về ba người nữa, nhớ tới một chuyện, quay đầu nhìn về phía Liễu Thiên Chính:
- Liễu gia chủ, tuy Đạo Ly là Liễu Minh Nguyệt đưa tặng, nhưng ngươi nói đúng, vô công bất thụ lộc, ta chỉ là lão sư, cho dù tặng, cũng không thể lấy thiên lý mã quý giá như vậy làm của riêng. Chỉ là... Hai ngày ở chung ngắn ngủi, Đạo Ly đã quen thân với ta, không biết Liễu gia chủ có thể nhịn đau bỏ thứ mình yêu thích, mua hết bao nhiêu tiền, ta có thể thanh toán cho ngươi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây