Nhẹ nhàng cười một tiếng, tinh thần Trương Huyền khẽ động, lưu lại một đạo ý niệm, bản thân thì lắc người, dọc theo thông đạo đi ra ngoài.
Ý niệm lưu ở trong điện, xem như cung điện này công nhận bản thân, lại trở về đã vô cùng đơn giản, rất mau tới đến cổng cung điện, phân thân đang đứng ở bên ngoài bình chướng, cũng không gặp được nguy hiểm.
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đi vào trước mặt, xoay người nhìn sang đại điện.
Cung điện đồ sộ, vẫn ngăn ở trong vòng xoáy hắc ám, đột nhiên một đạo khí lưu màu vàng óng từ vòng xoáy bắn ra, lơ lửng ở giữa hai cây cột.
Cỗ khí lưu này giống như vàng, tỏa ra hào quang chói sáng, còn không có tới gần, liền cho người ta một loại uy áp đến từ linh hồn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây