Bây giờ khác biệt lớn nhất của Phương Quý cùng với Ma Tử, chính là thiếu đường, cho nên giống như là hổ không răng chém giết với địch, đám người đưa chân ý đường quý báu nhất của mình cho hắn, chính là đang giúp hắn bù đắp phần thiếu dót này, thế nhưng đến cuối cùng, vẫn không có cách nào bù đắp...
Thiếu một con đường, liền lộ ra sơ hở.
“Kỳ thật, giống như cũng không thiếu...” Phương Quý bỗng nhiên hơi do dự, từ từ ngẩng đầu nói.
“Ừm?” Đám người nghe vậy, đều là khẽ giật mình, không hiểu nhìn về hướng hắn.
Ngũ Linh Chi Bảo, đều là đã rơi vào trong lòng bàn tay của Ma Tử, bao quát cả thanh yêu đao được Đế Tôn mài đi ra một lần nữa kia, cũng đều bị Ma Tử thu đi, có thể nói, con đường Ngũ Linh đã tuyệt diệt trên thế gian, lại không có bất cứ dấu vết gì, Phương Quý làm sao lại nói là không thiếu?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây