Phương Quý tức giận, nghiến răng nói: “Nếu ngươi thật sự muốn giúp ta, hãy nói cho ta biết ta đến tột cùng là ai!”
Thanh âm cười cợt của tú tài đột nhiên biến mất, qua một hồi lâu thanh âm mới vang lên một lần nữa, nói: “Ta không dám nói!”
Phương Quý tức giận, nện một quyền vào trên tảng đá kia.
Toàn bộ tảng đá vỡ nát, đá vụn văng khắp nơi, nhưng bộ dáng của tú tài, lại lập tức xuất hiện ở trên tảng đá bên cạnh, cười nói: “Ài, lại tức giận, may mắn là không dùng chân thân đi ra gặp ngươi, bằng không ăn một quyền này cũng không vui vẻ gì...”
Phương Quý dùng sức đè nén lửa giận trong lòng, nói: “Ta chỉ muốn biết thân thế của mình, chẳng lẽ lại khó như vậy sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây