“Ta là thật sự không biết!” Không nghĩ tới Bạch Quan Tử lại lắc đầu, giải thích một câu: “Kỳ Cung cũng vẫn luôn muốn biết hắn đi đường gì, có lẽ Đông Thổ, Nam Cương, Tây Hoang, cũng đồng dạng muốn biết hắn đi đường gì, mà hắn cho tới hôm nay cũng không chịu xuất quan, hoặc là bởi vì biết chính mình một khi xuất quan liền sẽ trở thành mục tiêu công kích, hoặc là cố ý giấu đường của mình, khiến cho người ta không biết được!”
Phương Quý nghe thế liền có một chút ngạc nhiên: “Kỳ Cung các ngươi có bản lãnh lớn như vậy, đoán cũng đều không thể đoán được một chút?”
“Kỳ Cung có thể đoán được rất nhiều chuyện, ngoại trừ hắn!” Bạch Quan Tử lạnh nhạt nói: “Dựa vào manh mối mà trước đây hắn lộ ra, ngược lại là càng mơ hồ, hắn đã từng từ trong tay U Cốc Chi Đế đoạt được đạo quyển một phương, vậy hẳn là có liên quan cùng với Tri Kiến Viện, thế nhưng đường hắn đi, lại cũng không phải là con đường của Tri Kiến Viện, nhưng có một chút có thể xác định, người này tất nhiên đã ngộ ra được đồ vật lợi hại gì, thế nhân có lẽ không biết, vào trăm năm trước, trong động phủ của hắn, cũng từng lộ ra một cỗ khí tức, càng làm cho người ta giật mình hơn so với sư tôn Kiếm Tiên trên trời Mạc Cửu Ca của ngươi, suýt nữa lọt vào đả kích của các phương!”
“Cũng là bắt đầu từ khi đó, số lần hắn lộ diện càng ngày càng ít, cho đến mấy chục năm gần đây, càng là không biết sinh tử, ngẫm lại, vào trăm năm trước, hắn còn không biết đường có nhân quả lớn như vậy, lần vô ý tiết lộ kia, cũng khiến cho hắn biết được lợi hại, thế là càng quyết định chủ ý muốn co đầu rút cổ đến cùng, có vài lần cơ hội Kỳ Cung cũng đều cảm thấy hắn sẽ xuất quan, sau đó sẽ dẫn động phong vân trong thiên hạ này, nhưng hắn thế mà cứ một mực ẩn giấu như vậy, cuối cùng, ngược lại là sư tôn của ngươi hiển lộ cảnh giới Kiếm Tiên trên trời, dẫn tới thế sự biến hóa...”
Phương Quý nhíu lông mày nghe nàng, bỗng nhiên hỏi: “Ngươi có phải hay không là có chuyện gì giấu diếm ta?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây