Ở phía dưới lập tức có nhiều tiếng khen hơn, vỗ bàn ầm ầm.
Khuôn mặt của Phương Quý đã tái mét.
Hắn chộp người kể chuyện kia, lộ ra ánh mắt cổ quái nói: “Đã có không ít người mắng ta, nhưng mắng ở ngay trước mặt ta thì ngươi chính là người đầu tiên!”
Người kể chuyện kia cười cười xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Vị tiểu gia này, trò đùa nên kết thúc ở đây, nếu không thì ngài sẽ gặp phiền toái!”
“Ồ, mắng ta xong còn giả bộ làm người tốt, ngươi cũng chính là người đầu tiên...” Phương Quý nghe thế con mắt đều trợn tròn, nhấc chân trèo lên trên bàn, đầu tiên là quét mắt nhìn những người ở trong quán, sau đó dụng lực quát to: “Mở mắt chó ra mà nhìn cho rõ, lão gia ta chính là Ngọc Diện Tiểu Lang Quân Phương Quý!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây