“Vậy thì đi thôi!” Phương Quý đi theo tông chủ Thái Bạch Tông ra ngoài, mới vừa đi không được hai bước, bỗng nhiên trở lại huýt sáo, Tiểu Hắc Long lập tức hưng phấn không thôi, đong đưa cái đuôi nhỏ liền “sưu” một tiếng bay ra, ngồi xổm ở trên bả vai hắn, Ngao Lân cùng với một đám yêu binh yêu tướng Hải tộc ở bên cạnh thấy thế liền kinh hãi, ngay cả cơ hội ngăn cản cũng đều không có, liền nhìn thấy bọn hắn đã nghênh ngang đi ra ngoài từ trong Long Đình...
Sắc mặt của Bích Hoa Thần Quân đã sắp đóng băng.
Mặc dù trước khi đi, giống như thị uy cố ý gọi Tiểu Hắc Long ra ngoài, nhưng Phương Quý lại một mực rầu rĩ không vui, tông chủ Thái Bạch Tông dường như nhìn ra tâm tư của hắn, cũng không nói lời nào, hai người một đường rời khỏi Long Đình, nhưng cũng không có đi về phía đại điện Tiên Minh, dù sao thì tòa cung điện kia bây giờ đã trở thành hành cung của U Cốc Chi Đế, vào thời điểm trưởng lão Tiên Minh Bắc Vực tiến hành nghị sự, mới có thể đi qua.
Hai người đi tới một ngọn núi cách đó không xa, chỉ thấy ở nơi này cũng có không ít động phủ được kiến tạo trong thời gian gần đây, tông chủ Thái Bạch Tông dẫn Phương Quý đi vào, sau khi ngồi xuống, cười hỏi: “Vừa rồi ngươi cũng không có ăn thiệt thòi, cũng không có mất mặt mũi, làm sao lại rầu rĩ như thế?”
“Ngài cảm thấy ta ăn thiệt thòi, mất mặt mũi, mới có thể không cao hứng sao?” Phương Quý bất mãn nhìn tông chủ Thái Bạch Tông, nói: “Ta chính là không thích những người này!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây