Cùng là một đạo Hỏa Điểu Thuật, người khác phát huy ra nhiều nhất chỉ lớn bằng con quạ, mà vào lần thứ nhất Phương Quý thi triển, liền lập tức hóa ra một con hỏa điểu to bằng cái thớt, hoàn toàn không bị khống chế bay ra ngoài, đốt rụi một mảng lớn rừng cây.
Lúc đó đang có một con heo rừng nhỏ đi ở trong mảng rừng cây kia, bị Hỏa Điểu Thuật của Phương Quý đốt cho cháy hết lông, kết quả là Dã Trư Vương phẫn nộ lập tức giương cao hai chiếc răng nanh lao đến, hù cho Phương Quý phải trèo lên trên cây một ngày một đêm mới dám tuột xuống.
Không chỉ có là thi triển ra pháp thuật có uy lực kinh người, mà còn gây sốc khi tiêu hao, người khác thi triển Hỏa Điểu Thuật, cùng ở trong cảnh giới Dưỡng Tức tầng bốn, thi triển toàn lực ba lần cũng sẽ tiêu hao sạch sẽ linh tức không sai biệt lắm, mà Phương Quý sau khi thi triển liên tiếp mười lần, cũng đều không có cảm giác được linh tức đã sắp hao tổn hết.
Sau mùa xuân và mùa thu, Phương Quý đã ngây người hơn nửa năm thời gian ở sau núi, tài nguyên chuẩn bị vào trước đó đã từ từ tiêu hao sạch sẽ.
A Khổ sư huynh phát hiện ra điểm này, liên tục lải nhải trong vài ngày: “Không nên chứ, nhiều tài nguyên như vậy, người khác làm sao cũng nên đạt tới Dưỡng Tức tầng sáu đỉnh phong, thiên tư tốt một chút, cũng đều khó có khả năng sử dụng nhiều như vậy, Phương Quý sư đệ ngươi làm sao mới miễn cưỡng sờ tới biên giới Dưỡng Tức tầng sáu chứ... tài nguyên dùng 7000 điểm công đức để đổi lấy đâu...ngươi có phải là lại lười biếng rồi hay không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây