Sợi linh quang kia cực kỳ thần diệu, từ từ xoay tròn, hóa thành một quả cầu, sau một hồi lâu, thế mà từ trong quả cầu linh quang kia, hiển hóa ra một con Huyền Quy màu xanh, từ từ nhúc nhích ở trong lòng bàn tay của hắn, nhìn qua rất sống động, nhất là từ trên khí tức, đó thế mà không giống như là hư giả, mà là một sinh linh tồn tại chân thực, nhìn con Huyền Quy này, sắc mặt của Phương Quý bỗng nhiên thay đổi.
Tần Giáp giống như cười mà không phải cười nhìn Phương Quý nói: “Vật này cùng với con cóc kia của ngươi, có phải là có chỗ giống nhau hay không?”
Phương Quý bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, chợt ngẩng đầu nhìn về phía Tần Giáp.
Sắc mặt của Tần Giáp đã lạnh xuống, bàn tay nắm lại, thu hồi Huyền Quy, sau đó lạnh lùng nhìn Phương Quý nói: “Ngươi học lén công pháp của Tần gia chúng ta, hẳn là cũng không ngờ tới là sẽ chôn xuống mầm tai vạ này, vào thời điểm con Tiểu Long kia phá trứng mà ra, sinh linh thứ nhất nhận thân, kỳ thật cũng không phải là ngươi, mà là con cóc kia, nhưng con cóc kia vốn là do thần thông của ngươi biến thành, cho nên nó mới coi ngươi là vật thay thế!”
“Thiên tính của Long tộc, tất nhiên là không thể xóa nhòa, nhưng nếu như...” Trên mặt hắn lộ ra nụ cười lạnh: “Ta nói cho Long tộc một cái phương pháp, tháo rời con cóc kia ra khỏi người của ngươi thì sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây