Vừa đấu pháp, vừa nói chuyện, tự nhiên sẽ có ảnh hưởng đối với thần thông tự thân, mây trắng của Tiêu Tiêu Tử, dường như đã bị tuyết bay dào dạt áp chế, dần dần mất đi biến hóa, nhưng thanh âm của Tiêu Tiêu Tử, vào lúc này lại càng trở nên rõ ràng, còn xen lẫn một tia lãnh ngạo: “Ngươi là truyền nhân của U Cốc Chi Đế, lại cam nguyện làm chó săn Tôn Phủ, ta là truyền nhân của Tuyết Sơn, nhưng ta dám là địch cùng với Tôn Phủ đã trục xuất U Cốc Chi Đế...”
“Nếu như U Cốc Chi Đế nhìn thấy truyền nhân của mình biến thành như vậy, còn có thể nhận ngươi là truyền nhân hay sao?”
“Hoặc là nói, ngươi còn có mặt mũi gì tự xưng là truyền nhân của U Cốc Chi Đế?” Nói đến đây, thanh âm của nàng cũng đột nhiên đề cao, quát lạnh: “Ngươi còn muốn so truyền thừa với ta, nhưng trên thực tế...”
“Hai người chúng ta nếu so với nhau, còn chưa tới phiên truyền thừa...”
“Ngươi...” Nghe nàng nói, trong lòng của Mộng Viễn Tình bỗng nhiên có một chút loạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây