Quay đầu lại, mới phát hiện ra Tức đại công tử cũng đang trợn to mắt nhìn chính mình, dường như vô cùng kiêng kỵ, không dám tới gần.
Đánh giá Phương Quý một hồi lâu, Tức đại công tử mới nhỏ giọng hỏi: “Thái Bạch Cửu Kiếm của ngươi đâu?”
“Ta ngay cả kiếm cũng đã bị mất, làm sao có thể thi triển Thái Bạch Cửu Kiếm?” Phương Quý chẳng hề để ý khoát tay áo, nhỏ giọng nói: “Chỉ là muốn doạ hắn một chút mà thôi!”
Tức đại công tử nghẹn lời: “Chuyện này...”
Phương Quý cũng không để ý tới hắn, chỉ là từ từ xoay người lại, khoanh hai tay ở trước ngực, chăm chú đảo qua khuôn mặt của vô số tu sĩ quan chiến chung quanh, cũng không chỉ vẻn vẹn nhìn bọn hắn, còn nhìn về hướng đỉnh núi rừng cây chung quanh, trên mây dưới mặt đất, nơi nào có người, hắn liền nhìn về chỗ đó, thần quang giữa trán ẩn hiện, dường như mỗi một người núp ở trong bóng tối đều chạy không thoát khỏi ánh mắt của hắn, đều bị hắn quét nhìn qua một lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây