“Vị Kiếm Tiên kia, vào trước khi rời đi, nguyên bản có thể dùng một kiếm giết ta, nhưng hắn lại thu kiếm!” Nhìn Phương Quý lúc này đang rơi vào trong mê mang, Bạch Quan Tử không nhanh không chậm, trong đầu lóe lên rất nhiều suy nghĩ: “Là bởi vì phát hiện ra con đường của Kỳ Cung chúng ta khác biệt cùng với những người khác, hay là đoán được trên người của vị đệ tử này có đồ đạc của chúng ta?”
Lúc này nàng dùng thần sắc bình tĩnh nhìn Phương Quý, ánh mắt lại hơi có một chút ngưng trọng.
Nàng giống như là nhẹ nhàng và mờ nhạt đứng ở nơi đó, nhưng một loại khí tức nào đó, cũng đã bắt đầu trở nên quỷ dị.
Nếu như phản ứng của Phương Quý có nửa điểm không đúng, như vậy nàng cũng chỉ có thể hủy con cờ này.
“Cái gì cơ?” Lúc này Phương Quý ở trong đại điện thức hải nghe tiểu Ma Sư nói, cả người cũng đều đã có một chút quay vòng vòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây