“Thành Thị Phi, ngươi nhanh đi nói lâu chủ giúp ta, ta muốn lên Tuyệt Sắc Bảng.”
Vân La rung lắc tay của Thành Thị Phi liên tục, mém chút nữa lắc đến mức khớp xương Thành Thị Phi rụng luôn.
“Tất cả câm miệng cho ta! Các ngươi muốn nghe lâu chủ nói hay nghe những tiếng nhao nhao này.”
Diệt Tuyệt Sư Thái giận đến mức hét lớn một tiếng, cả Thiên Cơ Lâu đều an tĩnh lại, nhìn về phía Lưu Tiêu.
“Đương nhiên là cho lâu chủ nói rồi!”
“Mắt thẩm mỹ của lâu chủ vẫn khá đáng tin, mười vị trên Tình Nhân Bảng ta thấy khá hợp lý.”
Lưu Tiêu thấy không ai lên tiếng nữa thì mới lên tiếng: “Đứng thứ mười trên Tuyệt Sắc Bảng, Chu Chỉ Nhược.”
“Không ai thắc mắc gì chứ!”
Hắn chỉ vào Chu Chỉ Nhược đang đứng phía sau quầy.
“Không có!”
“Ai dám phản đối Chu cô nương lên bảng thì ra đây, lão tử xé hắn cho coi.”
“Chu Cô Nương vừa thanh tú, tính tình lại như Chi Lan, thanh lãnh xuất trần, xứng đáng lên Tuyệt Sắc Bảng!”
Tất cả mọi người đều tán thành lời Lưu Tiêu nói.
Chu Chỉ Nhược lúc này mừng rỡ vô cùng, lập tức mở miệng nói: “Đa tạ lâu chủ, đa tạ các vị võ lâm đồng đạo ưu ái.”
Mắt nàng lúc này đã híp lại như trăng lưỡi liềm.
Hiển nhiên việc lên Tuyệt Sắc Bảng khiến nàng vui vẻ cực độ.
“Các vị, bần ni Diệt Tuyệt, vừa là chưởng môn Nga Mi, vừa là người nuôi lớn Chu Chỉ Nhược từ nhỏ đến nay.”
Diệt Tuyệt Sư Thái nhân cơ hội này hưởng ké danh tiếng của Chu Chỉ Nhược.
“Chúc mừng Chỉ Nhược, cầu được ước thấy!”
Đám người Vương Ngữ Yên với Lâm Bình Chi đều chúc mừng Chu Chỉ Nhược.
Như việc lên Tuyệt Sắc Bảng là thi đậu Đại Học Quốc Gia vậy.
“Đứng thứ chín trên Tuyệt Sắc Bảng, quận chúa Đại Nguyên Hoàng Triều, Triệu Mẫn!”
Triệu Mẫn!
Vừa sở hữu ngoại hình xinh đẹp, khí chất xuất trần cùng trí tuệ cao siêu.
Thấy được bản thân lên bảng thì Triệu Mẫn vội nhe hai răng mèo ra, đứng lên cảm tạ mọi người,
“Chúc mừng quận chúa!”
“Lần lên bảng này đúng là danh xứng với thực.”
“Hắc... Sợ rằng sau này cửa của Vương Gia Phủ tại Đại Nguyên Hoàng Triều sẽ bị gõ bể mất.”
“Nhanh đưa tin cho Tiểu Hoàng Đế, khiến hắn đưa người tới Đại Nguyên Hoàng Triều cầu hôn cho ta.”
Vi Tiểu Bảo thuộc dạng người hành động, lập tức thông báo thám tử của Đại Thanh đưa tin tức này về, khiến A Kha cùng Song Nhi tức giận vô cùng.
“Triệu Mẫn quận chúa, đây là hạ lễ của Thái Tử nhà ta đưa cho ngài.”
Thiết Thủ đưa một thanh trâm cài tóc vô cùng tinh xảo lên bàn của Triệu Mẫn.
Giờ khắc này bất kỳ thế lực này có tư cách đối thoại với Đại Nguyên Hoàng Triều đều bắt đầu hành động.
Cũng hết cách rồi, Chu Chỉ Nhược là người của Thiên Cơ Lâu, bọn hắn không dám đụng vào.
“Đứng thứ 8 trên Tuyệt Sắc Bảng, Tô Anh!”
Lưu Tiêu đã nhờ Thiên Cơ Lâu suy tính rồi, lúc này Tô Anh vẫn còn đang ở U Cốc Đào Nguyên, sợ rằng không nhiều người biết đến nàng.
Nhưng nó không ảnh hưởng đến việc bản thân xếp nàng vào Tuyệt Sắc Bảng.
Phải biết rằng trong nguyên tác thì Tô Anh là mỹ nữ duy nhất có thể khiến cho Tiểu Ngư Nhi cùng Hoa Vô Khuyết đều mê đắm, hơn nữa Nguỵ Vô Nha, người đứng đầu Thập Nhị Tinh Tướng khi thu dưỡng Tô Anh thì đã bồi dưỡng cho nàng một khí trần xuất trần lãnh diễm giống như Yêu Nguyệt.
“Lâu chủ, Tô Anh là ai thế?”
Trong Thiên Cơ Lâu ai nấy đều mờ mịt vô cùng.
Ngay cả Thiên Cơ Lão Nhân cũng nhìn sang Lưu Tiêu với ánh mắt đầy nghi ngờ.
Lưu Tiêu nói: “Tô Anh lúc này vẫn chưa xuất thế, không giao du với giang hồ thế nên rất ít người biết tới nàng.”
“Nhưng các ngươi chỉ cần biết Nguỵ Vô Nha của Thập Nhị Tinh Tướng đã bồi dưỡng nàng dựa theo khí chất của Yêu Nguyệt Cung Chủ của Di Hoa Cung là được rồi.”
“Từ bề ngoài cho đến khí chất của nàng đều không thua gì Yêu Nguyệt Cung Chủ, có thể nói nàng là Yêu Nguyệt thứ hai.”
Lời này vừa dứt thì mọi người lại thán phục trước năng lực tình báo của Thiên Cơ Lâu.
Ngay cả kỳ nữ chưa từng giao thiệp với giang hồ mà Thiên Cơ Lâu cũng biết.
“Yêu Nguyệt thứ hai? Vậy thì ta không có ý kiến.”
“Má! Lão hỗn đản Nguỵ Vô Nha kia xấu xa như vậy sao?”
“Ta biết Nguỵ Vô Nha, tướng mạo của hắn xấu xí vô cùng, năm đó hắn cũng là người đích thân lên Di Hoa Cung để cầu thân với hai vị cung chủ là Yêu Nguyệt và Liên Tinh, mém chút nữa đã bị đánh chết tại Di Hoa Cung rồi.”
Lời này vừa dứt thì cả Thiên Cơ Lâu nháo nhào lên.
“Má! Còn có việc này nữa sao, tên Nguỵ Vô Nha này tưởng hắn là ai chứ, lại dám cầu hôn hai vị cung chủ cùng một lúc.”
“Lão hỗn đản này chết chắc rồi, hắn lại dám bồi dưỡng một cô gái theo bộ dáng của Yêu Nguyệt Cung Chủ sao, chờ sau khi tin tức này truyền tới tai của nàng thì sợ rằng Yêu Nguyệt sẽ đích thân giết hắn.”
“Thật đúng là một lão già không biết xấu hổ, Nguỵ Vô Nha ngươi chờ chết đi.”
Nghe được lai lịch của Tô Anh thì tất cả mọi người đều bất bình vô cùng, như nữ thần của bọn hắn bị Nguỵ Vô Nha mạo phạm vậy.
Trên thực tế lão hỗn đản Nguỵ Vô Nha kia hơi biến thái thật.
Hắn muốn độc chiếm Tô Anh, coi nàng là đồ thay thế của hai vị cung chủ Di Hoa Cung.
Mặc dù không có hành động gì quá đáng nhưng hắn không cho nàng tiếp xúc với người ngoài.
“Đứng thứ bảy trên Tuyệt Sắc Bảng là con gái của một cao thủ Đại Tông Sư, Tà Vương - Thạch Chi Hiên, Thạch Thanh Tuyền!”
Tà Vương - Thạch Chi Hiên còn có một người còn gái sao?
Toàn bộ Thiên Cơ Lâu khi nghe tin tức này thì như muốn nổ tung.
Bọn hắn sôi trào lên không phải bởi vì Thạch Thanh Tuyền được lên Tuyệt Sắc Bảng, mà là vì tin tức Tà Vương - Thạch Chi Hiên lại có một người con gái.
“Moá ơi! Thạch Thanh Tuyền chính là kỳ nữ nổi danh tại Đại Đường Hoàng Triều, không ngờ nàng lại chính là con gái của Tà Vương - Thạch Chi Hiên.”
“Mẹ nó, đúng thật là lâu chủ cái gì cũng dám nói, ngay cả bí mật của Tà Vương - Thạch Chi Hiên cũng dám tiết lộ.”
“Sau khi tin tức này của lâu chủ được truyền đi thì sợ rằng trời sẽ bị chọc thủng một lỗ mất, không ngờ lâu chủ lại tiết lộ nữ nhi mà Tà Vương ẩn dấu nhiều năm.”
....