Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng (Dịch)

Chương 53: Lâm bình chi, khẩn cầu thiên cơ lâu thu lưu

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Ngữ Yên đang đứng ở quầy để tính toán sổ sách.

A Chu thì tuy đã sử dụng Đại Hoàn Đan nhưng vẫn cần phải tĩnh dưỡng vài ngày, lúc này vẫn còn trên lầu.

“Ơ? Dịch Cân Kinh còn có tác dụng làm đẹp nữa à?”

Lưu Tiêu nhìn một cái, phát hiện da của Vương Ngữ Yên trở nên tốt hơn hôm qua nhiều.

“Lâu chủ đã đến!”

“Chào lâu chủ!”

Lưu Tiêu vừa xuất hiện thì ai nấy cũng nhìn sang và chào hỏi.

Hắn gật đầu đáp lại, sau đó đi tới quầy.

Một lát sau Lưu Tiêu nghe thấy có tiếng huyên náo bên ngoài Thiên Cơ Lâu.

“Thanh niên này đang làm gì thế?”

“Hình như đang quỳ lạy!”

“Không đúng, nơi này làm gì có chùa miếu nào!”

“Hình như hắn đang quỳ về hướng Thiên Cơ Lâu.”

Bên ngoài Thiên Cơ Lâu, xuất hiện một nam tử với khuôn mặt tuấn tú lúc này đang quỳ xuống, tiến dần về hướng Thiên Cơ Lâu.

Chờ đến khi hắn vào tới Thiên Cơ Lâu thì đằng sau đã có không ít người đi theo hóng chuyện.

“Lâu chủ?”

Vương Ngữ Yên nhìn về phía Lưu Tiêu với ánh mắt nghi hoặc, không hiểu vì sao tên nam tử này lại quỳ rồi tiến vào đây.

Lưu Tiêu không lên tiếng, chỉ liếc sang.

“Tên: Lâm Bình Chi”

“Thân phận: Người cuối cùng của Phúc Uy Tiêu Cục, đệ tử Phái Hoa Sơn tại Đại Minh Hoàng Triều”

“Cảnh giới: Nhất Lưu”

“Võ học: Lâm Thị Nội Công, Kim Đao Đao Pháp, Hoa Sơn Cơ Sở Kiếm Pháp”

“Mục đích: Gia nhập Thiên Cơ Lâu, có lực lượng để báo thù cho cha mẹ”

“Moá!

Lại là Lâm Bình Chi, người giết vợ chứng đạo, Lưu Tiêu giật nảy cả mình.

Gia hoả này khi bắt đầu hắc hoá thì vô cùng tà, tà đến mức doạ người.

Còn doạ người hơn cả Nhạc Bất Quần cùng Đông Phương Bất Bại.

Nhưng Lưu Tiêu cũng nhớ rõ, trong nguyên tác thì Lâm Bình Chi đã từng là một người rất tốt.

Ban đầu hắn còn là một người hiền lành, có lòng hiệp nghĩa.

Chỉ bởi vì cứu Nhạc Linh San mà gây ra một loạt bi kịch sau này.

Ngay cả sau khi trải qua thảm án diệt môn, thân mang huyết cừu, Lâm Bình Chi vẫn là một thiếu niên có lòng chính nghĩa.

Thứ làm cho Lâm Bình Chi thật sự hắc hoá là bởi vì tu luyện bộ tà công Tịch Tà Kiếm Phổ kia.

Lực lượng của hắn tăng quá nhanh, tâm tính lại không đủ mạnh để trấn áp những cảm xúc tiêu cực, khiến cho tâm ma có thời cơ quấy phá.

Hơn nữa việc Lâm Bình Chi hắc hoá cũng là chuyện hiển nhiên.

Bởi vì khi hắn tỉnh ngộ, biết được tất cả mọi chuyện, dù là thê tử Nhạc Linh San hay là nhạc phụ Nhạc Bất Quần đều cùng một giuộc với đám người Dư Thương Hải, Cao Phong.

Không cần biết Nhạc Linh San có yêu hắn, hay hắn có thật sự yêu Nhạc Linh San hay không.

Dù sao đến cuối cùng khi Lâm Bình Chi tỉnh ngộ, biết rằng tất cả những bi kịch của mình đều là 1 âm mưu lớn, 1 âm mưu được dựng lên từ cha con Nhạc gia hòng khiến hắn dâng Tịch Tà Kiếm Phổ lên, khi đó hắn không hắc hoá rồi giết vợ mới là lạ.

Lúc đó dù Lâm Bình Chi có thực sự yêu Nhạc Linh San hay không cũng không còn quan trọng nữa rồi, hắn chắc chắn vẫn sẽ giết nàng.

Tâm tính khi đó của Lâm Bình Chi đã bị Tịch Tà Kiếm Phổ ảnh hưởng hoàn toàn.

“Lâm Bình Chi của Phúc Uy Tiêu Cục, cầu mong Thiên Cơ Lâu thu lưu!”

Lâm Bình Chi vẫn quỳ, nhích từng chút một tới quầy, dập đầu ba cái cho Lưu Tiêu.

Trên thực tế, tuy Thiên Cơ Lâu chỉ xuất hiện trên giang hồ một thời gian khá ngắn, nhưng hình tượng lại vô cùng chính nghĩa.

Chỉ trong vài ngày mà Thiên Cơ Lâu đã vạch trần được nhiều tiểu nhân âm hiểm trong giang hồ rồi.

Cha con Mộ Dung Phục lúc này vẫn còn đang bị Đại Tống truy sát.

Đám người Khang Mẫn thì lúc này cũng đã bị xử theo quy củ của Cái Bang.

Thành Côn, lúc này cũng đã bị cao thủ giang hồ của Đại Nguyên phát lệnh truy nã.

Nhạc Bất Quần của Phái Hoa Sơn thì lúc này đang trốn ở phương trời nào rồi, không dám xuất đầu lộ diện.

Dư Thương Hải cùng Mộc Cao Phong thì bị mọi người phỉ nhổ, không dám hành tẩu giang hồ.

Lâm Bình Chi chạy đến đây cũng không có gì kỳ quái.

Nói thật thì Lưu Tiêu cũng khá thưởng thức Lâm Bình Chi.

Ngay cả khi hắn hắc hoá thì Lưu Tiêu cũng không cảm thấy chán ghét lắm.

Cuộc đời của Lâm Bình Chi quá bi kịch, bất kỳ ai biết rõ hắn đã trải qua những gì thì gần như không thể ghét hắn được.

Khi đang hắc hoá thì hắn cũng không giết bất kỳ người vô tội nào cả.

Những người hắn giết đều là những người đáng chết.

Ngay cả Nhạc Linh San cũng thế!

Nếu phân tích kỹ ngươi sẽ thấy nàng không phải một người tốt lành gì, chỉ là một kỹ nữ đầy tâm cơ mà thôi.

“Lâm Bình Chi, hắn không phải là đệ tử của Phái Hoa Sơn hay sao, chạy đến đây gia nhập Thiên Cơ Lâu làm gì?”

Nhờ Thiên Cơ Lâu, gần đây Lâm Bình Chi cũng khá nổi tiếng trên giang hồ, thậm chí còn nổi danh hơn nhiều cao thủ.

“Ngươi ngốc sao, lâu chủ đã nói chuyện của Phúc Uy Tiêu Cục là do 1 tay Nhạc Bất Quần dàn dựng rồi, sao Lâm Bình Chi còn có thể ở Phái Hoa Sơn được nữa.”

“Lâu chủ sẽ thu người này sao?”

Lâm Bình Chi không thèm để ý đến ánh mắt xung quanh, tiếp tục quỳ.

“Đứng lên! Nam tử hán đại trượng phụ, chỉ lạy trời lạy đất lạy cha mẹ.”

Lưu Tiêu chưa lên tiếng thì Tiêu Phong đã đi đến kéo Lâm Bình Chi dậy.

Nhưng Lâm Bình Chi không đứng, hiển nhiên hắn vô cùng muốn gia nhập vào Thiên Cơ Lâu.

“Lâu chủ đã vạch trần bộ mặt thật của Nhạc Bất Quần, cho ta biết cừu nhân chân chính của ta, việc ta quỳ xuống trước mặt hắn là điều đương nhiên.”

Hắn không đứng dậy, lại còn dập đầu thêm ba cái.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)