Lưu Tiêu lắc đầu: “Ta nói cho, đây không phải là Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp giết địch và hại mình mà các ngươi hay nghe nói đến.”
“Đây là võ kỹ bên trong Thiên Ma Sách.”
“Một khi dùng Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, thì sẽ giải thể thật sự.”
“Trong nháy mắt, chân khí trong cơ thể sẽ cấp tốc tăng vọt, sau đó thân thể sẽ nổ tung thành một vụ nổ lớn.”
“Bình thường cao thủ Tiên Thiên sử dụng nó, có thể trọng thương hoặc thậm chí là kích sát cao thủ Tông Sư.”
Đây mới là ma công chân chính.
Mọi người đều kiêng kỵ nhìn về phía Loan Loan.
Ai mà biết liệu nàng có biết Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp hay không.
Loại võ kỹ trực tiếp liều mạng như này, mỗi người theo bản năng đều sinh lòng sợ hãi.
“Võ Kỹ Thiên Bảng hạng 25, Thiên Đao Bát Quyết!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều lộ vẻ kinh hãi.
Thiên Đao Tống Khuyết là một nhân vật đương thời, đương nhiên là có rất nhiều người biết đến hắn.
Đặc biệt là trận chiến hắn đánh bại Bá Đao vào năm đó, có không ít người quan chiến lúc ấy.
Vì vậy, uy danh của Thiên Đao Tống Khuyết, cả Cửu Châu đều biết.
“Thứ hạng của Thiên Đao Bát Quyết vậy mà cao như thế!”
Đại Đường Thái Tử chấn động, trong mắt càng xuất hiện vẻ kiêng kỵ.
Hoàng gia bọn họ, đã muốn chinh phục Lĩnh Nam Tống Phiệt từ lâu.
Nhưng chỉ vì kiêng kỵ Thiên Đao Tống Khuyết, nên vẫn chần chờ không dám động thủ.
Lúc này nghe được thứ hạng của Thiên Đao Bát Quyết, hắn càng kiêng kỵ hơn.
“Lập tức truyền tin tức thứ hạng của Thiên Đao Bát Quyết.”
Hắn không dám thờ ơ, vội vàng phân phó thủ hạ truyền tin tức về hoàng cung Đại Đường.
“Thiên Đao Tống Khuyết, đúng là một đời kỳ tài.”
“Lợi hại! Bất Tử Ấn Pháp của Tà Vương Thạch Chi Hiên còn không được lên bảng, Thiên Đao Bát Quyết của hắn lại được lên bảng.”
“Đúng là một nhân kiệt, phải biết rằng, tuyệt học tự sáng tạo đương thời được lên bảng, đến bây giờ số lượng còn chưa đủ một bàn tay.”
Trong Thiên Cơ Lâu, mọi người đều bái phục Tống Khuyết.
Thiên phú đao đạo của hắn nhất định là rất kinh khủng, bằng không sẽ không sáng tạo ra được loại đao pháp này.
“E rằng ta không phải là đối thủ của Tống Khuyết!”
Chu Vô Thị suy nghĩ như vậy.
Toàn bộ Cửu Châu, bàn về uy danh, hắn đã bị Tống Khuyết bỏ xa mấy con phố.
Vào thời điểm Tống Khuyết đánh bại Bá Đao, thì hắn chỉ mới ra hoàng cung đi du lịch, ngay cả Hấp Công Đại Pháp còn chưa có.
“Có tuyệt kỹ của riêng mình, đây mới là Đại Tông Sư chân chính.”
“Không giống như chúng ta, toàn dựa vào công lực, dựa vào tuyệt học của các bậc tiền nhân.”
Lúc này, Cổ Tam Thông có loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Những năm qua, hắn lại không nghĩ tới chuyện tự sáng tạo ra một bộ tuyệt học cho riêng mình.
“Chờ sau khi xong chuyện của Chu Vô Thị, ta sẽ bắt tay vào việc ngộ đạo.”
Cổ Tam Thông trong nháy mắt liền quyết định.
“Đáng tiếc, Thiên Đao Tống Khuyết là một kỳ tài như vậy, nhưng nghe nói thê tử của hắn cực kì xấu xí.”
Bỗng nhiên, một tiếng thở dài xuất hiện, làm cho Thiên Cơ Lâu đang nghị luận ầm ĩ bỗng trở nên yên tĩnh hẳn.
Mọi người nghẹn họng ngoái đầu nhìn sang, phát hiện người lên tiếng chính là Thiên Cơ Lão Nhân.
Mọi người đều đờ đẫn nhìn Thiên Cơ Lão Nhân, lộ vẻ khó tin.
Ngươi nói như vậy, bộ không sợ Thiên Đao Tống Khuyết tới chém chết ngươi à?
Tuy mọi người đều biết thê tử của Tống Khuyết rất xấu, nhưng cũng không có mấy ai dám nói xấu sau lưng hắn.
“Tôn tiền bối, lá gan của ngài lớn thật!”
Vi Tiểu Bảo cười gượng, lặng lẽ cách xa Thiên Cơ Lão Nhân.
Lúc này, hắn thật sợ bị vạ lây bởi “lão gia hỏa” này.
Vợ của Thiên Đao Tống Khuyết, ngươi cũng dám nói xấu.
Huống hồ chuyện thê tử của hắn xấu, mọi người biết là được, nói thẳng ra như thế thì quá đắc tội với người ta.
Tôn Tiểu Hồng, vẻ mặt cảnh cáo nhìn về phía Thiên Cơ Lão Nhân.
Gia gia muốn chầu trời sớm à.
Bên trong Thiên Cơ Lâu, lúc này chỉ có Sư Phi Huyên thần sắc khẽ biến.
Một loại dự cảm không ổn xuất hiện trong lòng nàng.
Lão gia hỏa này tuyệt đối là cố ý nói.
Hắn đang dụ lâu chủ Thiên Cơ Lâu lên tiếng.
Bởi vì thế nhân, đều vô cùng hiếu kỳ, lấy thân phận Thiên Đao của Tống Khuyết, tại sao phải cưới một nữ tữ xấu xí.
Chưa bàn đến thân phận Đại Tông Sư của hắn, chỉ dựa vào thân phận đệ tử của Môn Phiệt Tống gia, cũng sẽ có không ít mỹ nữ theo đuổi hắn.
“Lâu chủ, ngươi có biết tại sao Tống Khuyết lại cưới một thê tử xấu xí không?”
Không phải dụ dỗ, Thiên Cơ Lão Nhân trực tiếp hỏi.
Sư Phi Huyên mặt đen lại.
Mà những người khác trong Thiên Cơ Lâu, cũng lộ vẻ tràn đầy hưng phấn.
“Vãi chưởng! Vậy mà có thể nghe được bí mật của cao thủ tuyệt thế?”
“Lâu chủ, cầu ngươi phổ cập kiến thức cho bọn ta.”
“Lâu chủ, kỳ án trăm năm chưa thể giải quyết, e là chỉ có mình ngươi có thể giải đáp.”
“Lâu chủ là người tốt, người tốt thì sẽ bình an cả đời!”
...
Như ong vỡ tổ, mọi người bắt đầu nháo nhào lên, ai cũng muốn biết lý do tại sao Tống Khuyết lại cưới một cô thê tử xấu xí.
Lưu Tiêu lộ vẻ mỉm cười, từ từ nhấp một ngụm trà.
Mọi người tê cả da đầu, hắn thật sự muốn tiết lộ bí mật của Tống Khuyết ư.
Mọi người đều muốn, thiên hạ này có bí mật nào mà lâu chủ Thiên Cơ Lâu không dám tiết lộ cơ chứ.
Lưu Tiêu nói: “Thiên Đao Tống Khuyết, cưới một nữ tử mà cho dù là xuất thân hay thân phận địa vị đều không xứng để làm vợ hắn, thật ra là có nguyên nhân của nó hết.”
Lưu Tiêu ý vị thâm trường nhìn Sư Phi Huyên một cái.
Lúc này mới cười hắc hắc: “Ban đầu Tống Khuyết và Trai Chủ Phạm Thanh Huệ của Từ Hàng Tịnh Trai yêu nhau...”