“Lâu chủ, Võ Kỹ Thiên Bảng, có cần khoa trương như vậy không?”
“.”
“Đúng thế, giữ cửa lại là Đấu Chuyển Tinh Di, thế thì mọi người phải làm sao đây.”
“Quá khoa trương, Đấu Chuyển Tinh Di cũng chỉ đội sổ, ta thấy 72 Tuyệt Kỹ Thiếu Lâm chắc là không có một môn nào có thể lên bảng.”
Đấu Chuyển Tinh Di vừa ra, vô số người chấn động ngay tại chỗ.
“Sợ là tuyệt kỹ chí cao Càn Khôn Đại Na Di của Minh Giáo cũng không lên bảng được.”
Tống Viễn Kiều đưa ra phán đoán như vậy.
Đấu Chuyển Tinh Di đều đội sổ, thì sao Càn Khôn Đại Na Di, một môn công pháp còn chưa hoàn thiện sợ là không cách nào lên bảng được.
Lưu Tiêu nói: “Hết cách rồi, quá nhiều tuyệt kỹ.”
“Người luyện võ chúng ta thường hay chém giết, luôn đau khổ nghiên cứu võ kỹ để bảo toàn tính mạng.”
“Cứ thế mà tính, số lượng võ kỹ tuyệt đối sẽ nhiều hơn tâm pháp.”
“Và vì vậy mà có càng nhiều tuyệt kỹ sản sinh hơn.”
Mọi người gật đầu, cảm thấy những gì mà Lưu Tiêu nói có đạo lý.
Trên thực tế coi như luyện võ, thời gian mà bọn họ dành cho võ kỹ dài hơn tu luyện nội công rất nhiều.
Võ kỹ chỉ cần thân thể không kiệt sức, thì một ngày có thể luyện 24/24.
Tâm Pháp thì lại khác.
Tối đa thì sau 7749 ngày là nội lực sẽ bão hòa, không thể tiếp tục vận chuyển.
Đây cũng là lý do mà Lưu Tiêu vừa mới đề cập đến bảng xếp hạng, là đã có vô số người bỏ bê việc tu luyện sang một bên, chạy tới đây nghe ngóng.
Không phải bọn họ không quý trọng phòng tu luyện, mà là mỗi ngày không thể dành phần lớn thời gian để tu luyện nội lực được.
“Võ Kỹ Thiên Bảng hạng 29, Thiên Sơn Lục Dương Chưởng!”
Mọi người sửng sốt!
Võ Kỹ Thiên Bảng, dĩ nhiên xuất hiện một cái tên chưa từng nghe nói qua.
Lưu Tiêu đã quen sự vô tri của những người này.
Lúc này mới mở miệng nói: “Chưởng pháp này là tuyệt học của Tiêu Dao Phái, bao la vạn tượng.”
“Trong bộ chưởng pháp này, còn có cả đao pháp, kiếm pháp, quyền pháp, roi pháp...”
“Bộ võ kỹ này có thể cương có thể nhu, âm dương đều có, đây chính là một chưởng pháp bất thế.”
Là tuyệt học của Tiêu Dao Phái ư?
Đó không phải là vấn đề.
Hiện tại, có thể nói Tiêu Dao Phái là môn phái thần bí nhất trên giang hồ.
Ba chữ Tiêu Dao Phái, đã là một thương hiệu.
“Võ Kỹ Thiên Bảng hạng 28, Bạch Hồng Chưởng Lực!”
Lại một môn võ kỹ chưa từng nghe qua.
“Lâu chủ, không biết võ kỹ này có phải cũng là tuyệt học của Tiêu Dao Phái không?”
Có người đặt câu hỏi.
Lưu Tiêu nói: “Thông minh, là của Tiêu Dao Phái.”
“Bạch Hồng Chưởng Lực cực kỳ quỷ dị, vận dụng nội lực theo một phương thức cực kỳ đặc thù.”
“Bình thường sau khi nội lực của chúng ta ra ngoài cơ thể, thì chúng sẽ đi dọc theo một đường thẳng.”
“Bình thường gặp phải cao thủ dùng nội lực để tấn công, nếu chúng ta không dám cứng đối cứng thì có thể lựa chọn né tránh.”
“Thế nhưng Bạch Hồng Chưởng thì hoàn toàn khác.”
“Sau khi chưởng lực được đánh ra, có thể tùy ý thay đổi phương hướng, đúng sai như ý.”
“Ngươi cảm thấy nó đánh về phía bên trái của ngươi, thế nhưng sau khi ngươi né tránh, thì nó có thể sẽ xuất hiện ở bên phải ngươi.”
“Vì thế nếu gặp phải cao thủ biết Bạch Hồng Chưởng, phương thức tốt nhất là cứng đối cứng.”
“Nếu ngươi muốn tránh, thì ngươi tuyệt đối là không tránh được.”
Quỷ dị!
Sau khi nghe xong, đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu mọi người.
Chưởng lực biết chuyển biến, lại được con người khống chế, võ kỹ này cực kì quỷ dị, rất khó để phòng thủ.
Coi như ngươi muốn cứng đối cứng, nói không chừng trong khoảnh khắc ngươi sắp giao phong với chưởng lực, thì chưởng lực bỗng nhiên đổi hướng đánh vào vị trí khác trên người ngươi.
“Con bà nó! Tiêu Dao Tử đại lão đến tột cùng là thiên tài gì, nghiên cứu ra nhiều thần công tuyệt học như vậy.”
“Bạch Hồng Chưởng Lực này, có chút nghịch thiên.”
“Thật là quỷ dị, quả thật là khó lòng phòng bị!”
“Thiên hạ lại có võ kỹ thần kỳ đến vậy cơ à!”
...
Mọi người đều thán phục vì Bạch Hồng Chưởng Lực.
Đại Tông Sư như Cổ Tam Thông, Chu Vô Thị càng nhíu chặt chân mày, đang cẩn thận suy nghĩ lúc mình gặp phải Bạch Hồng Chưởng Lực, nên ứng đối như thế nào thì mới có thể không thua thiệt trước võ kỹ quỷ dị ấy.
“Võ Kỹ Thiên Bảng hạng 27, Kiếm Cương Đồng Lưu.”
Lưu Tiêu dứt lời, Loan Loan lập tức mừng rỡ đứng lên.
“Ta biết, Kiếm Cương Đồng Lưu chính là tuyệt học của Ma Môn ta, bắt nguồn từ Thiên Ma Sách.”
“Một khi luyện thành võ kỹ này, kiếm khí điên cuồng gào thét, hung mãnh tuyệt luân.”
“Có điều từ lúc sáng tạo tới giờ, chưa từng có ai thật sự luyện môn võ kỹ này đến đại thành...”
Loan Loan thẳng thắn nói, rất nhanh liền giới thiệu sơ lược về Kiếm Cương Đồng Lưu.
Sau khi nói xong, nàng dương dương đắc ý nhìn về phía Sư Phi Huyên, phảng phất như mình vừa làm xong một chuyện hệ trọng.
Có điều, nàng cũng không phải là quyền uy.
Sau khi nàng nói xong, mọi người đều giương mắt nhìn về phía Lưu Tiêu.
Lưu Tiêu nói: “Loan Loan đồng học nói rất đúng.”
“Mời ngồi, lần sau phải ngoan, nhớ kỹ tích cực lên tiếng nha.”
Loan Loan đỏ mặt ngồi xuống, cũng không tranh đấu tâm tư với Sư Phi Huyên.
Không biết xấu hổ!
Rất nhiều người nhìn Lưu Tiêu, hận không thể ăn tươi nuốt sống người này.
Ngươi không buông tha Thạch Thanh Tuyền.
Bây giờ còn muốn ra tay với Loan Loan.
Lưu Tiêu nói: “Võ Kỹ Thiên Bảng hạng 26, Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp!”
Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp cũng lên Võ Kỹ Thiên Bảng nữa à?
Không ít người lộ ra thần sắc nghi hoặc.
“Lâu chủ, Võ Kỹ Thiên Bảng, Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp còn chưa đủ tư cách.”
Vương Ngữ Yên cau mày.
Nàng biết Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, một bộ võ kỹ được sử dụng vào những thời khắc liều mạng.
Cơ mà uy lực của nó, cực kì bình thường, chưa kể di chứng còn quá lớn, chỉ cần sơ sẩy một cái, là sẽ tự phế bản thân.