Những lời của Trương Vô Kỵ, làm cho rất nhiều người đều bừng tỉnh.
Những người bình thường căn bản không biết bí mật Ỷ Thiên Đồ Long là cái gì.
Xài nhiều tiền như vậy, đến cùng có đáng hay không.
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu là một tên lừa đảo, mua cái bí mật này có đáng giá hay không.
Một bên, Triệu Mẫn cũng bị lời nới của Trương Vô Kỵ trấn trụ, do dự có cần tiếp tục tăng giá không.
“105 vạn!”
Vi Tiểu Bảo là một tên ngốc, đâu có suy nghĩ những vấn đề này.
Hắn nhận được ý chỉ của Tiểu Hoàng Đế, phải lấy được bí mật của Ỷ Thiên Đồ Long bằng mọi giá.
Nếu đã như vậy, trước tiên lấy được bí mật rồi tính tiếp, những thứ khác đều không quan trọng đối với Tiểu Hoàng Đế.
Trương Vô Kỵ tuyệt vọng.
Bọn họ đã không thể bỏ thêm nhiều tiền nữa.
Sắc mặt của đám Dương Tiêu cũng âm trầm.
Bị người ta nghiền ép về tài lực, sao mà không ấm ức chứ.
Con mắt của Triệu Mẫn đảo đảo, nhìn về phía Trương Vô Kỵ, nói: “Trương giáo chủ, không bằng hai nhà chúng ta hợp tác với nhau, như thế nào?”
Hai mắt của Trương Vô Kỵ sáng lên, vội vàng nói: “Xin hỏi hợp tác như thế nào?”
Triệu Mẫn nói: “Đại Nguyên Hoàng Triều ta sẽ bỏ tiền để lấy bí mật Ỷ Thiên Đồ Long.”
“Ta biết Đồ Long Đao đang ở trên tay nghĩa phụ Kim Mao Sư Vương của ngươi, đến lúc đó đạt được bí mật, hai người các ngươi cùng hưởng hoặc chia đều, như thế nào?”
Đám người Chu Vô Thị, Đại Đường Thái Tử vừa nghe xong, lập tức không khỏi ảo não, tại sao mình không nghĩ tới việc hợp tác với Minh Giáo nhỉ.
“Giáo chủ, không được!”
Không được, đám người Bạch Mi Ưng Vương căn bản không đồng ý.
Trương Vô Kỵ còn chưa tỏ thái độ, bọn họ đã ngăn cản.
Đại Nguyên Hoàng Triều nhìn chằm chằm vào Minh Giáo, kế hoạch Thành Côn lần trước bọn họ cũng có tham dự.
Tuyệt đối không thể bảo hổ lột da.
“Đúng vậy, giáo chủ, Đại Nguyên Hoàng Triều lòng muông dạ thú, không thể tin bọn họ.”
Dương Tiêu vội vàng khuyên nhủ.
Người ta không cùng đẳng cấp, hợp tác thì khác nào hạ thấp bản thân.
“Trương giáo chủ, có thể hợp tác với Đại Thanh Hoàng Triều ta!”
Vi Tiểu Bảo vội vàng mở miệng.
“Đại Nguyên Hoàng Triều ta từ trước đến giờ không có ân oán với Minh Giáo ngươi.”
“Đại Minh ta cũng có thể hợp tác!”
Bọn Chu Vô Thị, Đại Đường Thái Tử cũng đồng thời tỏ thái độ nguyện ý hợp tác.
Triệu Mẫn nháy mắt.
Nàng còn chưa nghĩ tới việc sẽ lật mặt với Minh Giáo sau khi lấy được bí mật.
Hiện tại có Trương Vô Kỵ, não ngắn mới không hợp tác với Minh Giáo.
“Trương giáo chủ, bọn ta có thể cho Thiên Cơ Lâu tiền hoa hồng.”
“Lâu chủ, được chứ?”
Triệu Mẫn nóng bỏng nhìn về phía Lưu Tiêu.
Lưu Tiêu gật đầu: “Mười vạn lạng bạc ròng, sau này bất kì ai trong số các ngươi bội ước, thì Thiên Cơ Lâu ta giúp các ngươi tính sổ hắn.”
“Mười vạn bạc ròng này, Đại Nguyên Hoàng Triều bọn ta trả!”
Triệu Mẫn vui vẻ, vội vàng nhìn về phía Trương Vô Kỵ.
“Chúng ta cũng không bỏ nổi số tiền này.”
Đám Vi Tiểu Bảo, Chu Vô Thị mở miệng, muốn hợp tác với Minh Giáo.
“Giáo chủ....”
Đám Bạch Mi Ưng Vương căn bản không muốn hợp tác với Đại Nguyên Hoàng Triều.
Nhưng bệnh cũ thấy gái đẹp liền dại của Trương Vô Kỵ lại tái phát, cuối cùng vẫn lựa chọn hợp tác với Đại Nguyên Hoàng Triều.
Điều này làm cho Vi Tiểu Bảo tức nổ phổi, điên cuồng đấu giá với Triệu Mẫn.
Cuối cùng, hắn và Triệu Mẫn mỗi người lần lượt nâng giá, nâng bí mật Ỷ Thiên Đồ Long lên tới con số 150 vạn lạng.
Trong ánh mắt thống hận của Triệu Mẫn, Vi Tiểu Bảo hài lòng ngừng tăng giá.
Lưu Tiêu mặt mày rạng rỡ, cộng thêm tiền hoa hồng, lần này liền thu được 160 vạn lạng.
Tuy bị hệ thống lấy phân nửa, nhưng chỉ còn cách mở phân lâu một bước.
Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn cùng đi tới, Lưu Tiêu đưa bí mật Ỷ Thiên Đồ Long đã viết trên tờ giấy cho hai người.
Cửu Âm Chân Kinh!
Hàng Long Thập Bát Chưởng!
Hai người nhìn một cái, đều mừng rỡ như điên.
160 vạn, mua một bản tuyệt học thuộc Tâm Pháp Thiên Bảng, rất đáng giá.
Còn về Hàng Long Thập Bát Chưởng, của Tiêu Phong, hai chiêu liền phá Kim Cương Phục Ma Quyển, tuyệt đối là tuyệt kỹ.
Duy chỉ có phương pháp cởi ra bí mật của Ỷ Thiên Đồ Long quá đơn giản, làm cho Trương Vô Kỵ có loại cảm giác ngớ người khi chi 160 vạn để mua nó.
“Ta dẫn người đi tìm nghĩa phụ để lấy Đồ Long Đao!”
Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn thấp giọng thương nghị, lập tức lên đường.
Cuối cùng, đoàn người Minh Giáo và Huyền Minh nhị lão cũng theo Trương Vô Kỵ rời đi.
Người của Minh Giáo, cũng chỉ còn Dương Bất Hối mang theo Ỷ Thiên Kiếm ở lại Thiên Cơ Lâu.
Lưu Tiêu bí mật quan sát, sau khi đám Trương Vô Kỵ rời đi, những người còn lại của Tứ Cường Hoàng Triều cũng lần lượt rời đi.
“Đồ Long Đao muốn đến Thiên Cơ Lâu, sợ là có hơi trắc trở đây.”
Không có gì bất ngờ xảy ra, nhất định là sẽ có người chặn đường giết bọn Trương Vô Kỵ.
Nếu không hợp tác, thì giết.
Cạnh tranh giữa Ngũ Cường Hoàng Triều, đang phát sinh từng giờ từng khắc.
Nếu như Minh Giáo độc chiếm bí mật Ỷ Thiên Đồ Long, thì bọn họ sẽ không có loại tâm tư này.
Nhưng Đại Nguyên Hoàng Triều cũng được hưởng, các Hoàng Triều khác căn bản đứng ngồi không yên.
Các môn phái khác, đương nhiên cũng có người muốn đi sửa mái nhà dột, cũng phái người rời khỏi Thiên Cơ Lâu.
Thiên Cơ Lâu, bỗng chốc trở nên yên tĩnh.