“Đứng thứ hai mươi mốt trên Tâm Pháp Thiên Bảng, Thiên Giám Thần Công.”
“Pháp này là một môn thần công nội ngoại kiêm tu, cương mãnh cực độ.”
“Nó giống công pháp Tiểu Vô Tướng Thần Công khi nãy, đều xuất phát từ môn phái lánh đời kia.”
Ba môn thần công lên bảng.
Thậm chí dựa theo dáng vẻ của Lưu Tiêu bây giờ vẫn chưa nói về môn phái lánh đời kia thì có vẻ còn vài công pháp khác nữa, lúc này ai nấy đều tò mò đến cực độ.
Môn phái này thật sự quá nghịch thiên.
Đến bây giờ tới một đại phái có lịch sử truyền thừa hơn một nghìn năm như Thiếu Lâm cũng chỉ sở hữu một môn thần công là Dịch Cân Kinh được lên bảng mà thôi.
Mọi người cố nhịn tò mò mà nghe tiếp.
“Đứng thứ hai mươi trên Tâm Pháp Thiên Bảng, Giá Y Thần Công.”
Giá Y Thần Công?
Mọi người ngẩn ngơ.
Giá Ý Thần Công lên bảng thì không ai có ý kiến gì, tuy nhiên không ai ngờ xếp hạng của nó lại cao như thế.
“Lâu chủ, chúng ta biết Giá Y Thần Công mạnh mẽ vô cùng, lại còn là thần công trấn giáo của Di Hoa Cung, tuy nhiên xếp hạng của nó có hơi quá cao không.”
Thiên Cơ Lão Nhân hỏi một cách nghi ngờ.
“Không sai! Giá Y Thần Công không thể nào đứng trước Hấp Công Đại Pháp của ta được.”
Chu Vô Thị lên tiếng, Cổ Tam Thông cũng gật đầu theo.
Hắn tu Hấp Công Đại Pháp, thế nên hắn không chấp nhận được việc Giá Y Thần Công lại có thứ hạng cao đến thế.
Lưu Tiêu nói: “Đó là bởi vì các ngươi chỉ cho rằng Giá Y Thần Công có 8 tầng mà thôi.”
“Trên thật tế thì có vài đồn đãi trên giang hồ là đúng.”
“Giá Y Thần Công thật sự có tầng thứ 9, tầng có áo nghĩa tối cao, Di Hoa Tiếp Mộc.”
“Sau khi tu luyện đến tầng cuối cùng của Giá Y Thần Công thì có thể hút nội lực của người khác mà không cần chạm tay vào.”
Nó còn có đặc tính tương đồng với Hấp Công Đại Pháp là hấp thụ nội lực sau đó học được võ học của đối phương.”
Khi lời Lưu Tiêu vừa dứt thì ai nấy đều ngơ người.
Moá, Giá Y Thần Công thật sự có tầng thứ 9 sao.
Tin tức hày thật sự quá oanh động.
Phải biết rằng ngay cả Di Hoa Cung cũng không dám chắc chắn Giá Y Thần Công có tầng thứ 9 hay không nữa kìa.
Một khắc sau có người phản ứng lại, hỏi Lưu Tiêu: “Nếu như thế thì tin đồn trong Lục Nhâm Thần Đầu có chứa tầng thứ 9 của Giá Y Thần Công cũng là sự thật sao lâu chủ.”
Lời này vừa dứt thì sắc mặt của đám người Chu Vô Thị, Triệu Mẫn, Thái Tử Đại Tống đều trầm xuống.
Bọn hắn không đi tranh đoạt Lục Nhâm Thần Đầu là vì từ xưa giờ chưa từng có ai mở và xác nhận trong đó chứa đựng cái gì cả, không ai chắc chắn trong đó sẽ chứa tầng thứ 9 của Giá Y Thần Công.
Nếu như biết thì bọn hắn đã không bỏ lỡ cơ hội tranh đoạt công pháp đứng thứ 20 trên Tâm Pháp Thiên Bảng này rồi.
Lưu Trả lời: “Đúng thế!”
“Nhưng mà Lục Nhâm Thânn Đầu cực kỳ huyền diệu khó lường, trong thiên hạ này ngoại trừ Thiên Cơ Lâu ta ra thì không có bất kỳ ai biết cách mở nó ra cả.”
Ở trong nguyên tác thì Hoa Vô Khuyết cùng Giang Ngọc Yến mở được Lục Nhâm Thần Đầu là bởi vì một lần ngoài ý muốn.
Lưu Tiêu cố tình tung tin tức này ra là để câu Yêu Nguyệt tới Thiên Cơ Lâu, vì dù nàng ta có thu được Lục Nhâm Thần Đầu nhưng không biết cách mở thì cũng như không.
Và khi Yêu Nguyệt tới thì Giá Y Thần Công cũng sẽ thuộc về Thiên Cơ Lâu.
“Phỏng chừng tạm thời nàng sẽ không tới đâu, qua vài lần chọc giận nàng thì có lẽ với tính cách cao ngạo đó thì nàng khó mà đến cầu Thiên Cơ Lâu trong thời gian ngắn sắp tới.”
Lưu Tiêu lắc đầu nhẹ, hắn biết rõ bản tính của Yêu Nguyệt.
Huống hồ bản thân còn nói chuyện xấu hổ nhất của nàng cho cả thế gian biết, nếu như không phải tình huống cực kỳ bất đắc dĩ thì nàng sẽ không tới đây.
“Xui!”
Rất nhiều người mắng thầm.
Hiện tại Lục Nhâm Thần Đầu đã rơi vào tay của Yêu Nguyệt, sợ là không có ai đoạt được cả.
Di Hoa Cung vốn là một thế lực lớn, lại còn hai vị cao thủ Đại Tông Sư toạ trấn.
Giờ ai mà đi cướp Lục Nhâm Thần Đầu thì không khác gì nộp mạng cả.
Lúc này ai nấy đều tiếc nuối việc bản thân không đi cướp lúc Giang Biệt Hạc còn giữ Lục Nhâm Thần Đầu.
“Đứng thứ mười chín trên Tâm Pháp Thiên Bảng, Bắc Minh Thần Công.”
Lại là một môn thần công chưa ai nghe nói qua.
Ngoại trừ những người đã gia nhập vào Thiên Cơ Lâu thì không có ai biết môn công pháp này cả.
Lưu Tiêu nói: “Bắc Minh Thần Công, có xuất xứ từ môn phái lánh đời kia.”
Bốn môn thần công được lên bảng!
Mọi người há to miệng, không nói nên lời.
“Bắc Minh Thần Công, thần công chính thống của Đạo Gia.”
“Nó cũng có 1 tác dụng là hấp thu nội lực của người khác.”
“Tất cả các thần công hấp thu nội lực trên giang hồ hiện nay mà các ngươi biết như Giá Y Thần Công, Hấp Công Đại Pháp, Hấp Tinh Đại Pháp, Hoá Công Đại Pháp đều có nguồn gốc xuất xứ từ môn thần công này cả.”
Mả mẹ nó!
Tất cả mọi người lại bị giật mình.
Không ngờ Bắc Minh Thần Công lại khủng bố đến thế, là đầu nguồn của cực nhiều thần công.
Lưu Tiêu nói: “Hấp thu nội lực của người khác chỉ là một tác dụng nhỏ của nó mà thôi.”
“Tác dụng lợi hại nhất của nó là sau khi trở thành Võ Thánh, có thể dựa vào pháp này để hấp thu năng lượng trong thiên địa, nhanh chóng tăng tu vi của mình.”
Lúc này đã có không ít người bắt đầu rục rịch, hai mắt sáng lên.
Chu Chỉ Nhược biết rõ Thiên Cơ Lâu sở hữu Bắc Minh Thần Công, nên khi này này nàng nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt toả sáng.
Hấp thu năng lượng từ thiên địa, nó đã thoát khỏi phạm trù của võ học rồi.
Các người hút nội lực của người khác, còn ta hấp thụ năng lượng trong thiên hạ, vừa nhìn liền biết ai cao cấp hơn rồi.
“Không ngờ lại là một pháp môn của Võ Thánh, tiếc là không có duyên gặp gỡ.”
Có người cảm xúc dâng trào,
“Đừng kích động làm gì, nếu như ngươi không thể tấn thăng lên Võ Thánh thì luyện môn công pháp đó cũng bình thường mà thôi.”
Chậu nước lạnh này khiến không ít người tỉnh táo trở lại.